Lúc trước, Lương Quân Nhất bất lực không thể thể hiện được tình cảm của mình một cách rõ ràng với huynh trưởng của hắn.
Bây giờ, Lương Quân Nhất bất lực khi cơ thể mình chỉ là một âm hồn.
Hắn bất lực nhìn người hắn đã đánh đổi bằng cả thể xác và tinh thần nhưng vẫn không đả động đến được một chút chân tình. Bất lực nhìn người huynh trưởng hắn vốn tưởng đã có thể trói buộc được, lại có thể sa vào vòng tay kẻ khác.
Muôn vàn ý niệm tiêu cực cứ xoay vòng xoay vòng trong đầu hắn, như những làn khói đen cứ vây lấy xuyên qua hắn, dung nhập với hắn. Nhìn cơ thể gầy yếu của Lương Khất đang run lên mãnh liệt vì sợ hãi, nhưng đôi mắt nhắm chặt kia khiến Lương Quân Nhất phẫn nộ.
"Á!!!"
Lương Khất trợn mắt kêu lên một tiếng đau đớn. Da đầu muốn căng nứt, đầu bị cưỡng ép ngữa ra sau do tác động mạnh và bất ngờ.
"Huynh muốn phản kháng đệ?!!!"
"Huynh muốn phản bội đệ?!!!"
Lương Quân Nhất tay nắm lấy tóc của Lương Khất kéo mạnh ra sau, buộc y vì đau mà mở to mắt. Ánh mắt hắn ngập tràn sự phẫn nộ, giọng mang theo từng tiếng rít cùng tiếng ken két của hàm răng bị nghiến như muốn rạn nứt.
Lương Khất đau đớn, đôi mắt mở to đầy tia máu. Đôi môi bị chính y cắn rách đỏ nhuận một màu, như cánh hoa bị nghiền nát chà xát mà nhỏ ra từng giọt màu tươi mới.
"Ta là huynh trưởng của đệ... Ta sẽ không phản bội đệ..." Lương Khất yếu ớt nói, giọng nói run rẩy. Lương Khất mím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-long-chi-uoc-he-liet-thieu-gia-nha-ho-luong/1787657/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.