Hải đại phu cưởi đắc ý, gã le lưỡi liếm lấy vành tai của Lương Khất, rồi đầu lưỡi ướt đẫm xoáy sâu vào kẽ tai, gã thổi một hơi khí đậm mùi gây gắt bên lỗ tai ấy: "Vị Trạng Nguyên gia mới nhậm chức lại có sở thích kỳ quặc với đệ đệ quả là một tin đồn thú vị."
"Ngươi... nói bậy..." Lương Khất tai như ù lên, giọng chỉ có sự run rẩy. Y thật không ngờ, có ngày lại bị uy hiếp bởi một tên đại phu. Lương Khất thật hối hận lẽ ra phải chăm sóc cơ thể tốt hơn, lẽ ra phải đi học võ trước khi vùi đầu vào đống kinh thư để giờ khiến y trở nên thật yếu ớt đến vô dụng.
"Cơ thể cậu có một mùi hương thật lạ. Hương thơm nhàn nhạt, nhàn nhạt, nhưng lại xoáy sâu từng kẻ tơ trên người ta, khiến ta thật bứt rứt khó chịu. Nó khiến ta càng chạm vào cậu càng không thể kiềm hãm được, ta muốn đút nó vào bên trong cậu." Vừa nói gã vừa cạ sát phần cương đại của mình vào giữa hai chân của Lương Khất, tay gã bóp chặt lấy mông Lương Khất. Phần đầu đỉnh của Hải đại phu không kiềm được căng to lộ cả ra ngoài. Lương Khất mắt trợn lên, nhìn thứ đen đúa xấu xí ấy khiên y cảm thấy buồn nôn, kinh tởm. Nhưng đầu ngực lại nóng lên, phần ma xát bên ngoài lớp quần ngày càng nóng, khiến Lương Khất như không kiềm được cám dỗ: "A... ta muốn..." Bắt chợt thốt lên, Lương Khất như bị thôi miên bởi thứ thô to đó của Hải đại phu. Y như mất kiểm soát chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-long-chi-uoc-he-liet-thieu-gia-nha-ho-luong/1787644/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.