Nghe được chuông cửa, Nhiêu Bạch còn thắc mắc làm sao Ngụy Hải Đông trở về nhanh như vậy, anh mới đi không lâu sau, hay có lẽ quên đồ gì đó nên quay lại. Đang muốn mở cửa ra, bàn tay đặt ngay trên tay nắm cửa chợt ngừng lại.
Nhiêu Bạch đột nhiên có một loại dự cảm mãnh liệt, cậu không tiếp tục mở khóa cửa, mà là nhìn xuyên qua mắt mèo để nhìn ra ngoài.
Khi nhìn rõ mặt của người bên ngoài rồi, trái tim Nhiêu Bạch bỗng đập mạnh kinh hoàng.
Các loại suy nghĩ tràn vào trong đầu, toàn thân cũng bắt đầu run rẩy.
Cậu cong khóe miệng, giơ lên bàn tay hơi run, đem mặc áo sơmi của Ngụy Hải Đông lên người, rồi lại mở ra hai nút ở trên.
Sau đó, cậu đi ra để mở cửa.
Vào khoảnh khắc khi nghe thấy tiếng ma sát lúc cánh cửa đang được mở ra kia, cậu có cảm giác trái tim mình đang nhảy lên cực kỳ hưng phấn.
Ngô Trúc Thanh nghe tiếng mở cửa ngẩng đầu lên, trong nháy mắt thấy được người trước mắt là ai, hắn lại có cảm thấy như đang qua cực kỳ lâu, giống như là pha quay chậm trong phim, chậm chạp cường liệt, đồng thời như đâm một nhát thật mạnh vào trái tim của hắn.
Hắn ngây người tại chỗ, nét mặt đông cứng lại.
Chỉ thấy Nhiêu Bạch cả người trên dưới chỉ mặc một cái áo sơ mi trắng rộng thùng thình, ba nút áo ở trên còn chưa gài lại, cho nên có thể nhìn thấy ngực của cậu tràn đầy vết hôn.
Ngô Trúc Thanh đầu óc quay cuồng, thậm chí hắn tưởng chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-lien-va-tra-xanh/247448/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.