Mắt thấy người trong lòng đang đứng khóc trước mặt, Đường Mạc Long nóng lòng chạy lại hỏi han an ủi cô.
Tuy rất lo lắng cho cô nhưng sâu trong tiềm thức hắn vẫn rất dịu dàng, hắn nắm lấy đôi bàn tay đang siết chặt của cô mà không chút kiêng dè hay câu nệ tiểu tiết gì.
- A Vân muội làm sao thế, sao lại khóc thành ra thế này rồi?.
Cảm nhận được hơi ấm từ đôi bàn tay to lớn ấy, cô từ từ nhìn thẳng vào mắt Đường Mạc Long, đôi tay nhỏ bé ôm chầm lấy Đường Mạc Long, cô thủ thỉ hỏi:
- Hic hic…. Mạc Long… huynh có thể ôm ta không?.
Tuy thấy lạ nhưng Đường Mạc Long hắn vẫn ôm cô vào lòng bằng một cách dịu dàng, hắn nóng lòng nhưng vẫn nâng niu, chiều chuộng cô, vẫn từ từ đáp ứng những yêu cầu do cô đưa ra.
- Được… nhưng mà a Vân muội làm sao thế?
Nghe được câu hỏi quan tâm từ người trong lòng, cô như buông xuôi được tất cả, cô không trả lời câu hỏi của hắn chỉ thấy hắn vẫn ôm cô chưa đủ, cô liền đưa ra thỉnh cầu với hắn một lần nữa.
- Huynh ôm ta chặt hơn tí nữa.
Hắn ngày càng lo lắng cho tình trạng hiện tại của cô, không hiểu tại sao hắn lại cảm nhận rằng đây là lần cuối gặp mặt, càng không hiểu được lý do vì sao cô lại khóc.
Hắn chỉ đành lặng lẽ làm theo những gì cô nói, đành đáp ứng hết tất cả nhu cầu từ cô. " Rốt cuộc là ai đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-lien-nhuom-do/3369603/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.