- Cậu phải giải thích rõ, vì sao muốn tôi tới đó tìm người này. Vì sao tôi phải đồng ý cho hắn gia nhập Phi Vũ?
- Kẻ có thể biết trước tương lai, không phải đã có cậu rồi à.
- Về sau sẽ biết, được rồi. Vậy hiện tại cần cậu có lợi ích gì?
- Tôi không muốn ở cạnh kẻ uy hiếp tôi.
- Hối hận? Ha hả.
- Được, tôi lại muốn nhìn xem mấy người muốn diễn cái gì.
Tần Trạch Vũ nghiêng người liếc mắt một cái nhìn Tô Viêm đi theo phía sau. Tô Viêm thấy Tần Trạch cũ nói chuyện một mình mà khiếp sợ. Cậu ngừng chân, trong lòng lặng lẽ lau mồ hôi lạnh một phen, không lẽ nam chính nghe được cậu đang mắng hắn trong lòng à. Không phải chứ, mình đâu nhớ nam chính có cái kĩ năng bá đạo vậy.
Ngụy Thừa nhìn lão đại rồi lại nhìn Tô Viêm đang đi theo tự nhiên ngừng lại. Hắn nghi ngờ mở miệng nói:''Lão đại?''
''Cậu tự sắp xếp, chúng ta còn có việc.''Tần Trạch Vũ nhàn nhạt nói.
''Đã rõ, chú ý an toàn.'' Ngụy Thừa nhăn mày không hỏi nhiều, nhìn bọn họ một cái rồi đi. Lão đại lợi hại vậy, chắc không có việc gì đâu.
''Lão đại?'' Tô Viêm ngày càng nhích xa Tần Trạch Vũ, mồ hôi lạnh trên tráng toát thêm. ''Chúng ta muốn đi đâu sao?'' Trời ơi Ngụy Thừa đi mất rồi, sao để mỗi mình tôi chỗ này làm gì.
Tô Viêm vừa mới trả thù nam chính, đương nhiên, cậu chỉ dám nghĩ trong lòng. Cậu chột dạ sợ nam chính nhìn ra gì đó. Tô Viêm cảm thấy hôm nay mình toàn gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-lien-hoa-tim-duong-chet/223157/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.