Tiêu Giang
Lần gặp đầu tiên của chúng ta là khi em là cô giáo của tôi.
Tôi là học sinh mới của em.
Em có một đôi mắt xanh biển dịu dàng và một nụ cười rất ấm áp.
Tôi rất thích em.
Nhưng khi tôi lớn lên.
Em lại đi mất rồi.
Mà chẳng hề để lại một lời từ biệt cho tôi.
Dù tôi có tìm bất cứ cách nào, cũng chẳng thể tìm thấy.
Thật nhiều năm sau, cho đến khi tôi lại chuyển trường.
Tôi lại gặp được em một lần nữa.
Có vẻ em chẳng hề nhớ chút gì về kiếp trước của em.
Thậm chí là em còn tỏ ra thích tôi, mến mộ tôi.
Dù trong đôi mắt em.
Chẳng hề tồn tại thứ tình cảm ấy.
Nhưng không sao.
Tôi chỉ cần biết.
Tôi yêu em là đủ rồi.
Tôi chỉ cần lặng lẽ theo sau em là được rồi.
Nhưng cuối cùng.
Em lại rời đi...
Dù tôi ở lại vòng lặp này hàng trăm ngàn lần, tôi cũng chẳng thể tìm thấy em một lần nào nữa.
Cho đến khi tôi gặp được nó.
Thứ tự xưng là hệ thống.
Chắc chắn lần tiếp theo.
Tôi sẽ lại gặp được em lần nữa nhỉ.
Trà Trà.
- ----------------------------------------------------------
Tô Cảnh Trúc
Tôi từ nhỏ đã phải sống trong sự điều khiển của người khác.
Em chính là ánh sáng nho nhỏ của đời tôi.
Soi sáng cho cuộc sống chỉ nhuốm một màu đen kịt của tôi.
Làm cho tôi lần đầu tiên khát vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-lien-hoa-nang-lai-bi-cam-tu/2528115/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.