Editor: m
7.
Khi Niên Thụy Minh quay về, Hiểu Dao đã ngồi xổm dưới đất ngây người hồi lâu.
Hắn đi qua nhặt xác cái mặt nạ lên, đoạn hỏi: “Sao vậy?”
Hiểu Dao không đáp, chỉ lẩm bẩm: “Ta nên hiểu từ lâu, nên hiểu từ lâu.”
Y mềm yếu thế này, hiển nhiên sẽ khiến người ngoài lộ dục vọng muốn ức hiếp, tên môn chủ kia cũng không ngoại lệ.
Niên Thụy Minh ngó nghía y, rồi lại nhìn đồ trong tay, sáng tỏ nói: “Ngươi đang học ta làm mặt nạ à? Không khéo tay cũng chẳng sao đâu, về ta sẽ từ từ dạy ngươi.”
Hiểu Dao hít một hơi thật sâu, y chưa từng nghĩ rằng giải cứu bá tánh thì phải đối mặt với nỗi tuyệt vọng nặng nề bực này.
Ta còn có thể chống đỡ bao lâu nữa đây?
Y khẽ cụp mi, khóe miệng giương lên nụ cười khổ, bèo còn có dòng nước để mà dựa vào, y thì sao? Niên Thụy Minh cảm nhận được nỗi thương tâm của y, thoáng do dự, bèn nhẹ nhàng ôm bờ vai y.
“Đừng sợ, mọi chuyện đều đã có ta.”
Đầu ngón tay Hiểu Dao run lên, cảm động nghiêng đầu đi, đúng vậy, còn có giáo chủ yêu y thắm thiết.
Rồi lại nghe thấy Niên Thụy Minh nói tiếp: “Ngươi thân thể có bệnh kín, tay chân không linh hoạt, ăn nói ngắc ngứ cũng chả sao cả, đường đường là thánh giáo chúng ta chẳng lại lẽ lại không nuôi nổi một Thánh tử sao?
“…”
“Sao ngươi lại đá ta?”
8.
Chân Niên Thụy Minh khập khiễng tham gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-lien-hoa-my-le-nhu-y-rat-hiem-thay/2446670/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.