Vô tình đọc ở đâu đómột câu:“Ngươi không tìm đến phiền toái, phiền toái sẽ tự tìm đếnngươi.” Phỉ Nhược ngậm đắng nuốt cay tiêu hoá câu nói này.
Trênbàn ăn một lớn một nhỏ ngồi đối diện nhau, bóng dáng nhỏ xinh cặm cụi ăn đến bất diệc nhạc hồ. Đó là một bé gái chừng năm tuổi, khuôn mặt phúngphính như một cái bánh bao trắng trắng mềm mềm, hàng mi dày rộng nhưchiếc quạt nhỏ phe phẩy, cái mũi xinh xinh, miệng nhỏ đang hoạt động hết công suất. Cô bé có vẻ đã đói rất lâu, mỗi tay đều cầm một cục sườn rasức gặm cắn.
“Mẹ, người không ăn sao?” Một đôi mắt chiếu thẳng vào Phỉ Nhược, rất sáng, rất vô tội mà chớp chớp vài cái.
“Không!” Mặt lạnh trả lời.
“Mẹ, người không đói sao?” Song nhãn vẫn hướng tới cô dò hỏi, hai nắm đấm nhỏ dính dầu mỡ khi gặm sườn quơ quơ lên.
“Không!” Mặt lạnh cứng ngắc một chút, Phỉ Nhược ghét bỏ nhìn hai tiểu móng vuốt.
“Rột...rột!!!” Đã qua giờ cơm tối rất lâu rồi, không đói mới là lạ, dạ dày rất không nể mặt Phỉ Nhược mà kêu lên.
“A!?”
“... Im miệng, ăn cơm!” Phỉ Nhược thẹn quá thành giận, hướng tới tiểu sinhvật quát một câu, bất chấp hình tượng động đũa. Cô quyết định dẹp tròmặt lạnh đối chất, không thể tự ngược đãi bản thân.
Bàn ăn bamón, hai mặn một canh chớp mắt bị quét sạch. Đã gần nửa đêm mới an ổn ăn xong cơm, Phỉ Nhược bỏ qua cái đuôi theo sau, đi vào bếp rửa chén đũa,xong xuôi rửa mặt đánh răng, trở ra phòng khách bật ti vi, tiểu hữu rấtkiên trì lắc lư theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-lien-hoa-hoanh-hanh-mat-the/194631/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.