Đại nữ nhi nhà thôn trưởng thi đỗ võ cử được xếp làm quan sai ở huyện nhà. Nàng không muốn kiêm thêm nghề đánh xe, ngày ấy gặp ta hỏi ta có nguyện ý lấy xe trâu của nàng về không, vừa có thể cày ruộng vừa có thể đi đường xa. Năm nay vừa mới chuẩn bị xong đồ cưới của đệ đệ, vẫn còn có dư dả, liền đồng ý.
Đệ đệ ở nhà chờ gả, có đôi khi sẽ cảm khái với ta, nếu Quan tỷ tỷ ở thì tốt rồi... Đáng tiếc nàng không ở! Ta ở trong hôn lễ của đệ đệ uống rất nhiều rượu, phải ở phòng khách của Triệu gia nghỉ ngơi một đêm. Tiểu Hắc rốt cuộc có thể thoải mái một chút, ta bận đi xe, thêm người thêm vật, đi được càng ngày càng xa, đi khắp các thôn trấn phụ cận, chọn ngày không rảnh đi lên huyện chạy mấy chuyến.
Tiên sinh giảng việc học cùng với đạo lý so với trước đây ta hiểu được nhiều hơn, có đôi khi cũng có thể đưa ra lý giải của bản thân. Có một lần nàng hỏi ta: "Vọng Song, ngươi đã bao giờ nghĩ đến một lòng đọc sách lấy công danh không? Ta thấy ngươi mặc dù thẳng thắn, ngộ tính cũng không kém. Nếu thật sự cố gắng cũng có thể trở nên nổi bật."
Ta là một nữ nhân quê mùa, như thế nào lại có hi vọng xa vời như vậy, không khỏi cười khổ: "Tiên sinh thật sự xem trọng, Vọng Song suốt đời chỉ có thể gánh làm một người nông dân thôi."
Nàng hơi hơi thất vọng, đưa tay vỗ vỗ bả vai của ta, chưa bao giờ nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hop-trung-thien-xa-phu/251869/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.