Date: 17/01/2017
...o0o...o0o...o0o...
Thuận lợi vượt qua đám thủ vệ, đến cạnh khe suối, thực sự là có căn nhà đá nhỏ nằm biệt lập. Chỉ là lời tên kia nói, ta cũng không hẳn tin tưởng toàn bộ, chỉ có thể trấn định lại tâm tư không yên, khống chế hô hấp, vượt qua bức tường bước vào trong sân nhìn xung quanh.
"Bên ngoài là người phương nào?" Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến.
Giọng nói quá mức quen thuộc. Hô hấp ta đông cứng, trong lòng lại trống rỗng. Cửa phòng mở ra. Ánh sáng duy nhất trong tẩm thất chỉ có vài ngọn nến, thân ảnh trắng tựa tuyết lại lộ nét đơn bạc lẳng lặng đứng yên, đồng tử đen láy chỉ có đạm mạc, lướt đến ta.
Một năm không thấy, Long Nhi đã cao lên không ít. Thân thể của nàng vốn đã mảnh mai, hôm nay dưới ánh nến, sắc mặt tái nhợt không còn có tia huyết sắc nào. Tóc đen tùy tiện buộc buông dài sau lưng, toàn thân bạch y như hoa tuyết, dường như có thể theo làn gió cuốn đi bất kỳ lúc nào.
Lòng ta tràn đầy yêu thương lẫn xót xa, yết hầu như là bị nghẹn lại, nhất thời không biết nói gì cho thỏa đáng.
"... Sư tỷ?" Long Nhi thảng thốt, trong ánh mắt là tràn đầy kinh hỉ, không thể tin được. Nàng bước lên vài bước, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào sườn mặt ta, đáy mắt mới có thêm vài phần vui mừng khôn xiết: "Sư tỷ!"
Ta không kiềm chế được ôm chầm lấy thân thể gầy yếu của đối phương. Hiện tại nàng đã cao gần bằng ta, cánh tay vòng lấy cổ ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hop-than-dieu-dai-hiep-xuyen-qua-thanh-mac-sau/195425/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.