Date: 26/10/2016
...o0o...o0o...o0o...
Cả ngày hôm nay, ta và Long Nhi tìm được tiệm văn phòng tứ bảo sâu trong ngõ nhỏ hẻo lánh.
Cửa hàng tuy đượm hơi thở xa xưa mà giản đơn, trong không gian lan tràn nhàn nhạt loại phong vị cổ kính, trữ rất nhiều sách. Ta hứng khởi dụng tâm nghiền ngẫm, Long Nhi liền đứng lẳng lặng bên người ta, tiện tay cũng lấy quyển sách cổ bắt đầu lật xem.
Chưởng quỹ ngồi trong quầy, ngược lại cũng không quản chúng ta.
Chúng ta đến đây cũng không sớm. Không bao lâu sau, ánh mặt trời cũng chậm rãi lặn khuất dần chuyển thành tịch dương. Ta nhìn ra ngoài cửa xem sắc trời, nghiêng đầu qua nói với Long Nhi bên cạnh: "Thời gian không còn sớm. Sách này thế nhưng thích?"
Long Nhi nhẹ nhàng lắc đầu: "Giết thời gian mà thôi, không tính là thích."
Ta liền gật nhẹ đầu về hướng chưởng quỹ, liền dẫn theo Long Nhi bước ra khỏi cánh cửa tiệm bằng gỗ.
Đúng là sắp đến thời điểm hoàng hôn. Đám mây tầng tầng lớp lớp xa vời lững lờ trôi, tia nắng mỏng manh còn vương lại xuyên thấu qua từng kẽ hở của chạc cây mà rơi xuống trên từng phiến đá trên đường tạo nên từng mảng loang lổ, từng cánh hoa tường vy nhẹ tênh bay chập chờn giữa không gian, gió chiều mênh mang đem lại cảm giác thoáng đãng.
Ta và Long Nhi đạp dưới chân những bóng cây lay động chồng chéo lên nhau trong ngõ nhỏ đi lên phía trước. Xen lẫn tiếng gió truyền đến hình như còn loáng thoáng nghe được tiếng khóc của hài tử. Ta hơi khựng lại bước chân, nhìn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hop-than-dieu-dai-hiep-xuyen-qua-thanh-mac-sau/195421/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.