Thân ảnh màu lam xa xa theo sát nàng trước mười bước, Bách Hợp rất sợ sẽ đánh mất.
Gì? Không thấy đâu. Nàng lo lắng tìm kiếm. Làm sao chỉ chớp mắt người đã không thấy tăm hơi?
Tìm đến một con đường khác. Tìm được rồi, hoàn hảo, nàng lại tìm được chàng. Một tia bất an trong lòng lại hạ xuống.
Bỗng nhiên, thiếu niên phát hỏa, từ đầu tới cuối chàng đều biết nàng đi theo chàng. Chàng trở lại bước thẳng hướng đến chỗ nàng.
" Ngươi đến tột cùng không để ta yên?! Không để ta chạy ngươi mới cam tâm hay sao?" chàng rống đắc thanh âm đều khàn khàn.
Nàng điệu bộ đáng thương gục đầu xuống không nói.
" Đừng dùng vẻ mặt dạng đáng thương, khó trách sư phụ thường hay nói nữ tử cùng hạng tiểu nhân khó dưỡng, một chút cũng chẳng sai! Đừng cho là ta sẽ giải quyết chuyện của ngươi." chàng chỉ vào nàng kiều kiều mũi nhỏ nói.
Bách Hợp ủy khuất hỏi han: " Vì cái gì ngươi chán ghét ta? Ta làm chuyện gì chọc giận ngươi hay sao?"
" Không có, ngươi có thể đi! Ngươi có thể hay không đừng đi theo ta? Ta sẽ thực sự cảm kích ngươi." hôm nay là một ngày đáng chết, bằng không như thế nào lại tệ hại như vậy?
" Vì cái gì ta không thể đi theo ngươi? Ta có thể cùng ngươi lưu lạc giang hồ." nếu nàng không trêu chọc chàng tức giận, hai người kết bằng hữu đồng hành cũng không sai.
Thiếu niên cằm rớt xuống dưới: " Cùng với ngươi lưu lạc giang hồ? Ta điên rồi hay sao?"
" Vì cái gì không thể nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hop-lai-thuong-dan-phi-hiep/251879/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.