Tiết trời đầu thu, sức nóng vẫn còn, mà gió lạnh đã đến và cuốn lấy váy của nàng.
Tần Cô Đồng chưa từng thấy cảnh tượng này ở hậu viện nên nàng cảm thấy rất bối rối. Nhìn hai mắt của Phương thiếu phu nhân rưng rưng, sắp tuôn ra, nàng quay lại nhìn Phương Hưng, lông mày của hắn nhíu lại, muốn nói lại thôi.
Tần Cô Đồng tràn đầy khó hiểu, trong lòng thầm nói: Phu thê người ta nói chuyện, mình ở đây làm gì. Lá thư của Từ di tạm thời như vậy trước, trở về rồi tính toán sau.
Nghĩ đến đây, nàng khẽ cúi đầu định đi ra ngoài. Vừa đi được vài bước, Phương thiếu phu nhân đã vội vàng bước vào và chặn cửa lại.
"Nàng làm gì vậy?" – Trong lòng Phương Hưng đang bực bội, nhưng hắn không muốn chọc giận Phương thiếu phu nhân, nhẹ giọng nói: "Tần Cô Đồng, ngươi về trước đi, ta sẽ nói chi tiết sau."
Phương thiếu phu nhân đột nhiên ngẩng đầu lên, khuôn mặt xinh đẹp đẫm lệ giống như hoa lê trong mưa. Thấy vậy, trong lòng Tần Cô Đồng có chút không đành lòng, nàng cúi đầu tăng tốc đi ra ngoài.
"Ngươi đứng lại!" – Phương thiếu phu nhân đột nhiên lên tiếng.
Tần Cô Đồng sững sờ, nàng đâu có liên quan gì. Nhưng Phương thiếu phu nhân đã nói vậy, nàng chỉ có thể dừng lại. Hai tay nàng hạ xuống, quy củ mà đứng thẳng. Cổng thành bốc cháy thì tai bay vạ gió, làm cho nàng không thể hiểu được.
Phương Hưng nhìn thấy lá thư của Từ di, nhớ về chuyện cũ, trong lòng day dứt và đầy bồn chồn. Lúc này, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hop-gl-hiep-khach-hanh/272309/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.