Đột nhiên có người từ phía sau vỗ một cái vào vai ta, ta lập tức nhảy dựng lên. Khả Khả vẻmặt ngạc nhiên, ta cười quay lại trấn an hắn: “Không có việc gì, khôngcó việc gì, thần kinh quá nhạy cảm thôi.” Hắn hơi hơi mỉm cười nhìn ta:“Ăn điểm tâm đi.” 
Ta không thèm để ý đến hình tượng, ngấu nghiến ăn điểm tâm, “Ăn từ từ”. Ta ngẩn đầu, có chút mờ mịt: “Khả Khả, takhông tìm thấy con quái thích hợp nào hết”. Hắn lấy bản Thông Tập Lệnhqua, lật chậm rãi, ta nhấm nháp món cháo thịt nạc, vô tình ngẩn đầu,thấy hắn lật đến trang cuối đột nhiên cười lạnh. Ta xoa xoa hai mắt, vẻmặt của hắn bình tĩnh như vậy, ta vừa rồi nhìn lầm rồi sao? Hắn nhìntrang giấy đến xuất thần, ta cười: “Ngươi sẽ không với có ý định gì vớiTrụy Lạc ma đó chứ?” Hắn cười bình thản đẹp đến phi thường, ánh mắt nhưHồ xanh không gợn sóng “Huyết Ma Vương thế nào”. Ta phun phì một ngụmcháo trên bàn, sau đó sặc thiếu chút nữa đứt khí bỏ mạng. Khả Khả đi tới vỗ vỗ lưng ta: “Ăn từ từ” 
Ta bị sặc đến mặt mũi đỏ bừng, muốncười đều cười không nổi… Mang theo Khả Khả xuất môn, đi dưới con đườngđèn hoa ưa thích, ban ngày cũng không có đốt sáng. Đã lâu không có gặpphải Lưu Hương a, ta nghĩ, nhưng mà vừa quay đầu nhìn thấy vẻ mặt tươitắn hiếu kỳ của Khả Khả, ta cầu nguyện, thượng đế phù hộ a, tốt nhất vềsau không gặp, chết già cũng không gặp. 
Thu lại biểu tình nóngvội, mặt mày bình thản, ta nhìn Khả Khả: “ Đến nơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-tien-tu-oai-truyen/3175080/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.