"Tình hình bên trong Tam Hẻm đó bây giờ ra sao rồi?" Bạch Tê Lĩnh đột ngột chuyển chủ đề, giả vờ dò hỏi về Tam Hẻm.
Hoắc Lâm Lang trong chuyện này không có ý giấu giếm, liền kể lại tỉ mỉ cho hắn nghe. Trong đại viện đó giam giữ một số người mà tên cẩu Hoàng đế đã bí mật bắt trong mấy ngày qua. Tôn Yên Quy đương nhiên cũng nằm trong số đó. Ngoài Tôn Yên Quy, còn có chủ tiệm may, người ăn xin ngoài phố và cả tiểu nhị quán rượu. Những người này, kẻ may mắn thì bị bỏ đói, kẻ xấu số thì bị tra tấn, có lẽ sẽ chết trong vài ngày nữa.
"Quả nhiên." Bạch Tê Lĩnh gật đầu: "Đương kim Thánh thượng thật sự có tâm cơ sâu xa, lặng lẽ làm biết bao chuyện."
Kẻ bất tài không thể làm Hoàng đế.
Hoắc Lâm Lang thọc tay vào ống tay áo, giục Bạch Tê Lĩnh: "Giờ không thể trì hoãn thêm, Nhị gia mau mau quyết định đi."
"Nói đến đây, ta cũng muốn hỏi Hoắc lão mượn lại một thứ."
"Thứ gì?"
"Mười năm trước, Hoắc công tử đã mượn từ tay Thất hoàng tử Lâu Đề một quyển sách nhưng chưa hề trả lại. Hiện tại có thể trả không?"
Hoắc Lâm Lang nghe vậy cuối cùng cũng ngước mắt lên, lặng lẽ nhìn Bạch Tê Lĩnh. Hoắc gia có nhiều mối quan hệ làm ăn với Bạch Tê Lĩnh nên hiểu rõ người này không thể xem thường, lại thêm thân phận bí ẩn và tham vọng không thể đoán, nên càng phải đề phòng. Giờ hắn nhắc đến quyển sách ấy, càng khiến người ta bất ngờ.
"Mấy năm nay Hoắc gia phiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4682079/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.