Người phụ nữ lấy máu rời đi. Một lúc sau, cô ta mang đến một bát thuốc và ép Hoa Nhi uống. Hoa Nhi không chịu, liền có một tên áo đen tiến lên, bóp miệng nàng để đổ thuốc vào. Thứ thuốc đó đắng nghét, Hoa Nhi chưa bao giờ phải uống loại thuốc khó nuốt đến vậy. Nàng nôn khan vài tiếng, suýt chút nữa phun ra, nhưng lại bị người ta nâng cằm, buộc phải nuốt xuống.
"Đây là cái gì?" Hoa Nhi hỏi.
Người phụ nữ kia phớt lờ Hoa Nhi, trói chặt nàng, mặc kệ sống chết của nàng.
Hoa Nhi cảm thấy nóng, luồng nhiệt đó lưu chuyển khắp cơ thể nàng. Một lúc sau, nàng ngửi thấy mùi hương thoảng ra từ chính mình. Mùi hương sâu đậm đến mức như muốn nhấn chìm người ta. Ngửi kỹ hơn, lại như một làn khói mỏng manh, lượn lờ giữa mũi và miệng. Mùi này giống hệt mùi trên người Phi Nô và "vị khách quý".
Trong lúc mơ màng, Hoa Nhi nghĩ: Thái Hậu quả nhiên rất thông minh, đã nghĩ đến chuyện này rồi còn tìm ra thuốc nữa sao?
Trong đầu nàng tràn ngập những điều kỳ lạ và quái dị, nhưng nàng vẫn có thể kiểm soát được. Trong cơn hỗn loạn này, nàng đột nhiên hiểu vì sao mùi hương kỳ lạ kia lại vô dụng với nàng và người của Cốc gia quân. Bên cạnh dòng sông muối Lưu Kim ở núi Đầu Sói, họ đã trải qua rất nhiều ngày đêm bị sương mù dày đặc bao phủ. Ban đầu, lớp sương đó suýt chút nữa lấy mạng họ, nhưng dần dần, họ gần như không còn cảm giác được nó nữa. Những cơn đau đầu và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4682077/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.