Bạch Tê Lĩnh xoay người đi vào quán trà, thấy Phi Nô đang thong dong thưởng thức trà ngon của mình. Tiên sinh kể chuyện đang kể một câu chuyện giang hồ, kể đến mức nước bọt văng tung tóe, mày râu dựng đứng. Phi Nô nhớ Hoa Nhi ngày xưa thích nghe kể chuyện, khi nghe nàng lắc lư cái đầu, sau đó còn hết lời ca ngợi cái gọi là nghĩa khí giang hồ. Lúc đó nàng còn nhỏ tuổi, khuôn mặt còn chưa phát triển hết, trong đầu lại đầy những giai thoại giang hồ.
Phi Nô cũng nghe đến mê mẩn, đợi đến khi tiên sinh kể chuyện đi uống nước, hắn mới chầm chậm hỏi: "Trên lầu còn chỗ ngồi nào tốt không?"
Tiểu nhị đáp: "Còn dư một gian."
Phi Nô liền đứng dậy đi lên lầu.
Trong kinh thành, hắn là một kẻ vô danh, cộng thêm y phục đơn giản, nên dù đông người qua lại, hắn cũng không gây chú ý. Không ai thèm liếc nhìn hắn khi hắn đi xuyên qua quán trà tấp nập. Khi hắn đẩy cửa bước vào đã thấy Bạch Tê Lĩnh ngồi sẵn ở đó.
Hai người không chào hỏi nhau. Phi Nô kéo vạt áo ngồi xuống phía đối diện. Hắn thản nhiên nhận lấy chén trà Bạch Tê Lĩnh đưa tới, uống một ngụm, coi như xóa bỏ ân oán. Thuở thiếu niên, Phi Nô căm ghét tà ác đến tận xương tủy. Mỗi khi nhìn thấy những ông chủ lớn ngang ngược, trong lòng hắn luôn bừng bừng lửa giận, luôn cảm thấy cái thế đạo này đáng lẽ phải bị xé nát từ lâu.
Cái chết của con mèo hoang của Bạch phủ đã đẩy hắn vào con đường làm sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4682061/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.