Khi gió thành Yên Châu thổi qua má A Lặc Sở, hắn chợt nhớ ra một chuyện, đó là chuyện từ rất lâu rồi.
Lần đầu tiên hắn gặp phụ thân, quốc vương Thát Đát, hắn không hề sợ hãi. Hắn đưa ngón tay chỉ vào mặt ông ta nói: "Cằm của người và cằm của con, giống nhau!" Người đàn ông Thát Đát với chiếc cằm rộng như dãy núi, mỉm cười, ngồi xổm xuống, xoa đầu hắn rồi nói: "Chỉ giống cằm, chưa chắc con đã là nhi tử của ta."
Tiểu A Lặc Sở lại chỉ vào sông Ngạch Viễn trước mặt: "Nơi đó cũng là nhà của con!"
Ánh mắt Quốc vương Thát Đát đột nhiên sáng lên, cũng đưa tay chỉ theo: "Nơi đó? Là nhà của con?"
Khi ấy là lúc chiều tà, đại doanh bên kia sông Ngạch Viễn đang nhóm lửa nấu cơm, khói bếp bốc lên, còn có người bên đó bắn tên về phía bãi cỏ nơi A Lặc Sở đang đứng. Tầm bắn của mũi tên không xa, chưa đến bờ sông đã rơi tõm xuống nước. A Lặc Sở chỉ vào người bắn tên bên kia sông, nói quả quyết: "Đúng! Nơi đó là nhà của con! Kẻ bắn tên kia phải giết!"
Tham vọng mãnh liệt của quốc vương Thát Đát đã được người con trai này kế thừa. Tất cả con trai của ông ta đều có tham vọng, đó là vì từ nhỏ họ đã ở bên cạnh, được hun đúc tư tưởng đó từ ông ta. Chỉ riêng cậu bé trước mặt, lớn lên trên bãi cỏ này, xa rời d*c v*ng quyền lực, lại mang trong mình tham vọng bẩm sinh.
A Lặc Sở nhớ rõ ngày đó phụ thân hắn đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4682050/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.