Trong giấc ngủ, Hoa Nhi mơ màng nghe thấy tiếng bước chân rất nhẹ, nàng tự nhủ có lẽ là âm thanh trong mơ. Ở nơi hoang vu này, ban đêm vốn dĩ sẽ có tiếng động của các loài thú nhỏ, nhưng nàng lại cảm thấy không đúng, bầy hổ đang đứng ở vòng ngoài, lũ thú nhỏ sẽ dừng lại cách đó vài dặm.
Nhưng tiếng bước chân vẫn tiếp tục, Hoa Nhi còn nghe thấy tiếng tí tách, như sương rơi từ lá cây xuống đá, tí tách, tí tách. Trời mưa sao? Nàng muốn mở mắt ra xem, nhưng mắt nàng như dính chặt vào nhau, dù nàng cố gắng thế nào cũng không mở ra được.
Tiếng tí tách càng lúc càng gần, không biết là mùi gì, từ xa đến gần, thoang thoảng, thơm thơm, lan tỏa trong không khí. Dường như có sương mù kéo đến, vì mọi thứ bắt đầu ẩm ướt.
Cái ẩm ướt đó là hơi nước mát lạnh, thấm vào y phục, khiến chúng dính vào da thịt, cảm giác đó rất khó chịu. Hoa Nhi nhíu mày, tiện tay sờ trán, mới phát hiện ra trán nàng đang nóng hừng hực.
Cái đêm kỳ lạ này khiến Hoa Nhi khó chịu, nàng quyết định đi tìm chút nước uống, tự véo mạnh vào tay mình, cuối cùng cũng mở được mắt, ngồi dậy. Sương mù đang phủ kín, một màn sương dày đặc, mọi thứ trước mắt đều mờ ảo. Mọi người đều ngủ say, chỉ có nàng ngồi dậy. Bóng dáng những con hổ mờ nhạt, chúng dường như cũng mệt mỏi, bước đi chậm chạp, như sắp đổ gục.
Không đúng, không đúng, tại sao bọn họ đều không tỉnh dậy?
Hoa Nhi lặng lẽ lay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4682039/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.