Hoa Nhi nôn ra một bãi, nôn trúng người không kịp tránh. Nàng sợ hãi, đối mắt với gia đinh cầm binh khí, còn chưa kịp phản ứng, cây côn dài của người kia đã chạm vào vai nàng, dùng sức đẩy nàng trở lại, tiện tay đóng cửa sổ lại.
Một phen kinh hãi nối tiếp một phen sợ hãi, khiến nàng quên đi mùi máu tanh. Hoa Nhi có ý định nhắc nhở Bạch Tê Lĩnh rằng phía sau căn nhà có phục kích, nhưng nàng nghĩ lại, hắn là một kẻ điên, sống chết có liên quan gì đến mình. Thế là nàng bịt miệng đứng đó, suy nghĩ làm thế nào để thoát thân cho mình và Tiên Thiền.
Bên ngoài tiếng binh khí vang lên, nha dịch nối đuôi nhau đi vào, thế trận này giống như muốn san bằng nơi đây. Bạch Tê Lĩnh cuối cùng cũng ngẩng mắt nhìn Hoa Nhi: "Cút. Người không liên quan đều cút."
Hoa Nhi thở phào nhẹ nhõm, nhìn Tiên Thiền một cái, trước khi đi không quên cái hộp thức ăn, tiện tay xách lên ôm vào lòng. Nàng vòng qua thị nữ Linh Đang đang chắn cửa, đi đầu đẩy cửa chạy ra. Tiên Thiền theo sau nàng, hai người giẫm lên những dấu chân lộn xộn trong vườn, chạy thẳng đến cửa góc, cửa mở ra, không chút do dự xông ra ngoài.
Lúc bọn họ đến tuyết rơi nhanh, lúc đi trời đã quang.
Mặt trời lặn về phía tây, mùa đông lạnh lẽo, người ăn mày co ro dưới tường nghe thấy tiếng lạch cạch của hộp thức ăn, khó nhọc mở mắt. Ánh mắt hắn ban đầu mơ hồ, đến khi nhìn thấy cái hộp thức ăn bằng gỗ sơn mài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4681986/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.