Lúc về Văn Linh tự gọi xe về nhà cũ, lúc vào cửa liền nghe mấy người giúp việc nói chuyện, nói tối hôm qua sau khi bữa cơm gia đình vừa kết thúc, cậu hai liền lên xe do tài xế của mình lái rồi về nhà riêng, không ở nhà này. Vì vậy cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Dường như Lương Tại Dã vẫn đang ở nhà, trong phòng khách tràn ra một mùi xì gà khiến người ta sặc, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng cười đùa trào phúng. Lương Tại Dã đang cùng mấy người bạn trò chuyện về bữa cơm gia đình tối hôm qua.
Một phòng đầy loại hồ bằng cẩu hữu tụ tập theo bầy. Văn Linh nhìn xuyên qua khe cửa thấy hai gương mặt quen thuộc, trong lòng lại trở nên căng thẳng, cẩn thận xách dép lê của mình lên, cố gắng không phát ra bất kỳ tiếng bước chân nào, nhanh chóng bỏ bình giữ nhiệt đã rửa sạch vào tủ bát sau đó nhanh chân đi qua cửa phòng khách mở rộng, nhón chân chạy lên lầu. Khoảnh khắc đóng cửa lại liền thở phào nhẹ nhõm như khi nhỏ chạy thoát được khỏi cái hẻm đầy sói.
Lương Tại Dã nhàn nhã tựa lưng lên sofa, đôi chân dài đan chéo gác lên vòng tay gỗ trên bàn trà, phân tâm liếc nhìn thiếu niên lẻn qua cửa, gọi người giúp việc đi đưa chút thức ăn cho cậu.
Bạn bè tò mò hỏi ai đã trở lại, Lương Tại Dã ngẩn người phun ra một làn khói: “Cún nhỏ tôi nuôi, chừng nào tâm trạng tốt sẽ ôm ra cho mấy cậu nhìn.”
Trong phòng tiếp khách lại vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-duong/2506325/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.