“Em thấy anh đã làm một chuyện ngu xuẩn.” Lúc xuống lầu, Tử Mặc nói với Tử Sinh.
“?” Tử Sinh nhíu mày, ngoảnh đầu nhìn cô một cái, không dừng bước chân.
“Cho dù không chịu nổi bị mẹ ném bom liên tục, anh cũng không cần nói như thế.”
Tử Sinh hơi kinh ngạc, giống như vừa rồi em gái nói tiếng sao Hỏa kỳ quái.
“Đừng nhìn thấy mẹ tỉnh bơ, thật ra nghe anh nói vậy, trong lòng mẹ không biết hứng khởi cỡ nào đâu. Em nghĩ không qua bao lâu, mẹ sẽ khăng khăng bảo anh đưa bạn gái về nhà gặp mặt.”
Bọn họ đi ra cửa tòa nhà, tiến về phía xe của mình.
Thi Tử Sinh mở cửa xe, dừng một chút, quay đầu nhìn em gái: “Anh không nói dối.”
Lúc này đến phiên Tử Mặc kinh ngạc —— quả thật hết sức kinh ngạc —— bởi vì cô vừa nhìn anh chằm chằm, vừa vươn tay đi mở cửa xe của người khác. Đương nhiên, cho dù kéo thế nào cũng không mở ra.
Tử Sinh cảm thấy sắc mặt của em gái rất thú vị, anh cười cười nhìn cô một cái, rồi lên xe chạy đi.
Anh không về nhà, cũng không đến quán bida, mà là chạy đến một con đường cách quán bida không xa, đỗ xe tại ven đường, tắt máy, mở cửa sổ xe, lấy thuốc ra hút.
Khi hút thuốc anh luôn quen nhíu mày, trên trán hiện rõ ba nếp nhăn, mày nhíu rất chặt. Có lẽ biểu tình này trông như đang tức giận, thế nên người khác đều rất sợ anh, nhưng thật ra anh chỉ đang hút thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-duong-su-tu/2791314/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.