Bầu không khí hơi đình trệ, cho dù là chàng trai ngã trên mặt đất, hay là anh chàng cảnh sát vừa mới tốt nghiệp không bao lâu, bọn họ đều cảm thấy được trong không khí có cái gì đó trở nên khác lạ.
Ngón tay kẹp điếu thuốc của Thi Tử Sinh trông hơi cứng đờ, như là đang muốn đưa tới miệng, nhưng lại dừng tại chỗ.
Nữ cảnh sát ho nhẹ hai tiếng, bình tĩnh nói: “Cậu mang anh chàng kia ra ngoài, xem thử có sao không, nơi này giao cho tôi.”
“Vâng…” Anh chàng cảnh sát kéo dậy chàng trai trên mặt đất, cầm giấy chứng minh Tử Sinh vừa đưa cho cậu ta giao cho nữ cảnh sát, do dự một lát, vẫn ra ngoài.
Tàn thuốc rơi xuống đất, lúc này Tử Sinh mới lấy lại tinh thần, anh không nói gì cả, chỉ lặng lẽ hút thuốc.
Tấm thẻ trước ngực nữ cảnh sát loáng thoáng phát sáng dưới ngọn đèn, cô cụp mắt xuống, mặc bầu không khí gượng gạo, một lúc sau mới nói: “Là anh.”
“Ừm…” Âm thanh như là vọng lại từ trong xoang mũi của anh, “Đây là quán của Bao Vĩ, là…bạn của tôi.”
“Ừm…” Cô lúng túng quay đầu đi chỗ khác, “Vừa rồi tôi nhìn thấy anh ta…”
Hai người lại im lặng, tại một chỗ khác của hành lang, mọi người hưng phấn, sợ hãi, phẫn nộ, chết lặng, đó là một thế giới vô biên. Nhưng tại chỗ của bọn họ, thời gian như là bị giam cầm trong chiếc đồng hồ cát nhỏ bé, từng phút từng giây có vẻ dài lâu như vậy.
“Tối hôm đó…tôi xin lỗi.” Sau thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-duong-su-tu/2791311/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.