Tử Mặc cảm thấy nhịp tim mình đập rất mạnh, hóa ra muốn lừa mình dối người, cũng chẳng hề dễ dàng như cô nghĩ. 
Lần đầu tiên hai người nhìn thấy vẻ nghiêm nghị trong mắt nhau, vì thế đều lựa chọn im lặng, chờ đối phương lên tiếng. 
Tử Mặc tưởng rằng Cố Quân Nghi sẽ lên tiếng trước, không ngờ lại là cô. 
“Chị và Trần Tiềm…xảy ra vấn đề gì sao?” 
“Không có.” 
“…Vậy, chị không còn yêu anh ấy?” 
“Không, yêu chứ.” 
“…” 
Cố Quân Nghi bình thản nghiêm túc nói: “Chị vẫn yêu anh ấy, còn hơn cả trước đây, càng yêu anh ấy nhiều hơn.” 
“Vậy thì tại sao…” 
“…” Cố Quân Nghi im lặng, ánh mắt mang theo vẻ đau thương. 
Đồng hồ điện tử kiểu cũ trên bàn vẫn phát ra tiếng mỗi khi đi qua một khoảng thời gian, giống như đang nhắc nhở mọi người phải đối mặt với sự thật. 
“Chị Tiểu Cố, chị biết không,” Tử Mặc nói, “Bởi vì chị em mới quyết định làm nhiếp ảnh gia.” 
“…” 
“Ở trong mắt em, chị luôn là một người dũng cảm, kiên định, những thứ chị có luôn khiến em hâm mộ, em rất cố gắng, cố gắng trở thành…một người phụ nữ giống như chị. Em thậm chí còn nghĩ rằng, chỉ cần giống như chị, em có thể nhận được hạnh phúc mà mình mong muốn.” 
“Tử Mặc…” 
“Mới ban nãy, em vẫn còn nghĩ như vậy, em cảm thấy xấu hổ vì sự nghi ngờ của mình, em muốn thuyết phục bản thân, chị vẫn là chị Tiểu Cố đáng yêu nhất trong lòng em —— nhưng, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-duong-su-tu/2791264/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.