Bạch y nhân ấy cho tiền người phụ nữ kia, đồng thời khuyên bà ta đi trả nợ hàng xóm láng giềng. Riêng chuyện của mấy tên giang hồ cho vay nặng lãi Hoàng Chí Bảo, hắn nói sẽ tự mình giải quyết bọn ăn trên xương máu của người nghèo. Hắn nói xong thì ung dung bước ra ngoài cửa, dường như đang chuẩn bị đi kiếm những kẻ cho vay nặng lãi để giải quyết. Người phụ nữ ấy rất là sợ hãi bọn giang hồ kia, vừa nghe thấy ân nhân của mình đi tìm bọn giang hồ thì hoảng hốt. Trong tâm trí của bà hình dung ra cảnh Bạch y nhân kia bị ba tên ấy vây vào đánh hội đồng, giống như cái cảnh mẹ con bà bị đánh vậy. Bà sợ hãi lao tới la lên.
- " không... Xin ân công đừng làm như vậy mà..."
Bà vấp té xuống đất, vẫn vội bò lết tới chụp lấy bàn chân của Bạch y nhân, khuôn mặt hoảng hốt nói.
- " Bọn chúng là những kẻ cho vay nặng lãi vô cùng tàn ác . Ân công là người hiền lành , không phải là người có thể đối đầu với bọn chúng được . Ân công tìm tới gặp bọn chúng không khác gì dê vào miệng hổ, xin ân công đừng có đi."
Bạch y nhân rơi vào tình huống này thì cảm thấy rất là kỳ cục, hắn vội vàng đỡ người phụ nữ kia đứng dậy, bật cười mà nói.
- " ta hiền lành ư ? Bà trông ta như thế này nghĩ rằng ta là người hiền lành sao?"
Người phụ nữ ngơ ngác không hiểu . Rõ ràng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-dao-su/3731564/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.