Chương trước
Chương sau
Tiết độ sứ đại nhân ư ? Cả một đám người giật mình ngơ ngác, không thể tin được rằng tên cu li bốc vác kia lại là người nắm chức vụ cao nhất ở Giao Chỉ này. Nghe có vẻ khó tin, nhưng mà tên Hán Bu không phải là chưa gặp tiết độ sứ bao giờ, cho nên cũng có một chút quen biết, hắn không thể nhận nhầm được. Hán Bu cung kính thi lễ, thì Độc Cô Tởm cũng hướng hắn mà gật đầu.

- " thì ra là Hán công tử, chúng ta cũng có duyên gặp gỡ đôi ba lần, nên không phải là người gì đó xa lạ. Công tử chào hỏi bình thường là được rồi, không cần phải quá đa lễ đâu."

Đôi khi con người ta nói vậy nhưng không phải là vậy, câu chữ như vậy nhưng ý nghĩa lại rất khác. Độc Cô Tởm dùng lời nói có vẻ như là thân thiết, nhưng điệu bộ của hắn lại thể hiện mình là bề trên, rõ ràng là rất không hài lòng với những gì trước mắt. Xét địa vị hai bên, đương nhiên Độc Cô Tởm vẫn là bề trên, cho nên thái độ như vậy là hoàn toàn bình thường. Hán Bu cũng không hẳn là tôn quý gì kẻ trước mặt mình, nhưng cũng biết được rằng vai vế hai bên thế nào, nên thái độ này hắn cũng chấp nhận được. Hán Bu lúc ngày nhìn sang bên cạnh một lượt, nhìn thấy những người phụ nữ đứng co cụm ở đấy, lại mỉm cười hói.

- "Tiết độ sứ Đại Nhân đi đâu mà lại mặc bộ trang phục của bọn cu li bốc vác thế này ? Còn những người phụ nữ bên cạnh này là ai?"

Ánh mắt hắn nhìn sang những người phụ nữ, nhìn thấy vẻ ngoài của bọn họ vô cùng tôn quý , đoán chừng những người phụ nữ này thân phận cũng không hề thấp kém. Hắn liếc nhìn ba người phụ nữ, mà dừng lại ngay một người phụ nữ trẻ với mái tóc xanh lam đứng trốn sau cùng, cảm thấy vô cùng thú vị. Người phụ nữ trẻ với mái tóc xanh lam ấy trốn sau lưng người phụ nữ lớn tuổi, cố gắng che đi khuôn mặt của mình, nên chưa thấy được đẹp hay xấu thế nào. Độc Cô Tởm ưỡn ngực ra vẻ cao cao tại thượng, chỉ sang bên cạnh, vẫn khuôn mặt lạnh lùng mà nói .

- "đây là mẹ ta , đây là vợ ta, còn đây là tiểu muội của ta."

Hán Bu ồ lên một tiếng ngạc nhiên, mà đám lính sau lưng hắn cũng nháo nhác cả lên. Tại sao hôm nay cả gia đình Độc Cô lại ở trên thuyền buôn này, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Hán Bu thì đang suy nghĩ, còn tên đội trưởng đứng bên cạnh thì giật mình kinh hãi . Hóa ra lúc nãy người mà hắn chỉ là con đ* , người mà hắn đòi dâm dê lại là vợ của tiết độ sứ hay sao? Tên đội trưởng giật mình quỳ sụp xuống, hắn kinh hãi vái lạy mà nói.

- " tiết độ sứ đại nhân tha mạng, kẻ hèn này không biết trời cao đất dày đã mạo phạm , xin tiết độ sứ đại nhân tha cho tại hạ một con đường sống."

Cái giống mà thượng đội hạ đạp, đối với người dưới thì bắt nạt vu khống cho đủ tội rồi dồn người ta vào chỗ chết, bây giờ biết người ấy vị trí cao hơn mình thì vái lạy cầu xin, thật sự quá đê tiện bỉ ổi. Tên ấy quỳ lạy nơi đấy, nhưng vô tình lại làm vướng chỗ của người khác . Tên Hán Bu cúi xuống tóm cổ tên đội trưởng, hắn kéo giật mạnh ra sau mà trừng mắt.

- " ngươi đứng đây chật chội quá , cút sang một bên cho ta. "

Nói đoạn bước tới phía ba người phụ nữ, cung kính cúi đầu thi lễ .



- "tại hạ là Hán Bu , con trai của Hán Xâm, xin tham kiến Độc Cô lão phu nhân, tham kiến Độc Cô phu nhân , tham kiến Độc Cô tiểu thư."

Hành động ra vẽ cung kính lễ nghĩa như thế này , khiến người khác cảm thấy có chút gì đó yêu mến. Thúy Nga và Diệp Lan thấy hắn cũng lễ nghĩa thì gật đầu.

- " công tử quá khách sáo rồi, xin ngẩng đầu lên đi"

Hắn lúc này ngẩng đầu lên nhìn, thì Yên Nhiên đứng bên cạnh bước ra cúi đầu. Trong khoảnh khắc này hắn mới nhìn rõ được khuôn mặt của Yên Nhiên , thoáng chút ngẩn ngơ vì sắc đẹp tựa như nữ thần giáng thế của nàng , khuôn mặt ngơ ngác hẳn ra.

Độc Cô Tởm nhìn thấy tên Hán Bu ấy đang đờ đẫn nhìn tiểu muội của mình thì có vẻ không hài lòng, lúc này hướng Diệp Lan mà nói.

- " phu nhân, nàng dẫn mẹ và em vào trong thuyền nghỉ ngơi đi , ngoài này không có việc gì để mọi người phải làm đâu."

Diệp Lan nghe chồng ra lệnh vậy thì cúi đầu một cái , sau đó bước về phía cửa tàu mà mở ra. Thúy Nga cũng theo đó mà đi , tay dắt Yên Nhiên vào bên trong, đồng thời ba người phụ nữ đóng cửa lại, không còn để ý chuyện bên ngoài nữa. Hán Bu nhìn theo gót chân của Yên Nhiên thướt tha uyển chuyển, trong lòng mê đắm, rất muốn giữ lại cho mình . Nhưng ba người phụ nữ đã vào trong thuyền rồi , mà Yên Nhiên cũng không phải là dân nữ tầm thường để hắn có thể cưỡng đoạt như bao nhiêu lần trước. Trong lúc còn đang ngơ ngẩn , Độc Cô Tởm cắt ngang dòng cảm xúc của hắn , nhìn hắn mà hỏi.

- " Hán Bu công tử , chúng ta làm ăn đàng hoàng chân chính, không có lý do gì để các ngươi giữ chúng ta ở lại. Đoàn thuyền buôn này cũng đã đóng thuế đầy đủ cho công tử rồi, không biết công tử có thể để chúng ta trở về Đại La được chưa?"

Nếu như là lẽ thông thường , thì tên Hán Bu này không có lý do gì để giữ tiết độ sứ ở lại cả . Hắn sẽ không muốn làm mất lòng Độc Cô Tởm mà thả cho thuyền đi ngay. Nhưng mà hôm nay hắn đã gặp được một mỹ nữ cực kỳ xinh đẹp như vậy, lòng cảm thấy thèm muốn không dứt. Lúc này trong lòng có điều vương vấn , quay sang tiết độ sứ mà hỏi.

- " Thả thì đương nhiên sẽ thả thôi , nhưng mà tại hạ có điều muốn hỏi, không biết rằng tiểu muội của tiết độ sứ đại nhân đã có hôn sự hay chưa?"

Hắn bây giờ đã bắt đầu mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ, nên mở lời để hướng tới sự chiếm hữu mỹ nữ xinh đẹp tóc lam. Độc Cô Tởm không phải là một kẻ khờ khạo để mà không hiểu được ý tên Hán Bu này muốn gì . Thế nhưng tên Hán Bu là một tên khốn nạn có tiếng , vậy nên làm gì có chuyện Độc Cô Tởm chấp nhận gả em gái cho hắn chứ. Độc Cô Tởm lúc này hừ lên một tiếng , phất tay dứt khoát.



- " Có hôn ước hay chưa là chuyện của nhà ta, không liên quan gì tới công tử"

Hán Bu thoáng nhăn mặt không vừa lòng. Tình huống này rõ ràng là không muốn nói chuyện với hắn đây mà. Nhưng mà hắn vẫn không thoái chí , liền dày mặt cúi đầu nói.

- " nếu như tiểu thư mà vẫn chưa có hôn sự , chi bằng hãy gả cho tại hạ , chúng ta liên minh hai nhà với nhau không phải là một điều tốt đẹp hay sao?"

Xưa nay kể chuyện kết hôn chính trị giữa hai gia tộc hùng mạnh với nhau để gia tăng thế lực là một điều hết sức bình thường. Độc Cô Tởm cũng không phải là không hiểu điều này, nhưng mà hắn biết cái tên trước mặt vô cùng ô uế, làm sao có chuyện hắn gả em gái cho gái tên này? Độc Cô Tởm trợn mắt lên, chỉ mặt Hán Bu mà mắng.

- " Cái gì? Nhà ngươi mà cũng đòi lấy em gái của ta ư? Độc Cô Tởm ta thà gả em gái mình cho một con chó, chứ không gả cho một tên khốn kiếp như nhà ngươi."

Độc Cô Tởm đã có một nước đi không tốt, khi mà không kiềm chế được cơn giận đã quát lên những lời thoá mạ như vậy. Không phải nhẫn nhịn mà nói dăm ba câu được lòng nhau, rồi rời đi trong êm thắm có phải tốt hơn không ? Có cần phải chỉ thẳng mặt người khác mà chửi như vậy?

Lời đã nói ra thì không thể thu lại được, sự nhục mạ đã đập thẳng vào mặt đối tượng kia. Hán Bu ngỏ lời cầu hôn, thì nghe Độc Cô Tởm từ chối thẳng mặt , còn dùng những lời xúc phạm đến như vậy khiến cho hắn cảm thấy bị xúc phạm nặng nề. Hán Bu là một tên cao ngạo, dựa thế cha mình mà trở thành chúa một cõi , không coi người khác không ra gì. Hắn bị Độc Cô Tởm sỉ nhục như vậy thì vô cùng tức giận, cộng thêm vẻ đẹp thần thánh của mỹ nữ đã làm cho hắn si mê. Hán Bu quyết tâm không buông bỏ , cho nên lúc này hắn trợn mắt gầm lên một tiếng .

- " Độc Cô đại nhân, đừng tưởng mình là tiết độ sứ mà có thể muốn làm gì thì làm. Để ta nhắc cho ngài nhớ, vùng đất này vẫn là vùng đất của nhà họ Hán ta. Nếu bây giờ độc cô đại nhân không để Yên Nhiên tiểu thư ở lại đây, thì đừng hòng rời khỏi nơi này một bước."

Ánh mắt trợn trừng , quyết tâm ăn thua đủ với người khác, Hán Bu đã có một nước đi không đúng đắn. Độc Cô Tởm dù gì là tiết độ sứ , về lý là người cai quản toàn bộ Giao Chỉ, thì cả cái trấn Đào Quả này cũng phải dưới quyền hắn ta. Vậy thì cớ gì một cái tên công tử không chức vụ mà dám đe dọa một vị quan được vua ban? Độc Cô Tởm không kiềm chế được bản thân, tức giận gầm lên một tiếng.

- " láo toét, dám giở giọng đe dọa bổn quan, lủ phản nghịch này không muốn sống nữa phải không?"

Độc Cô Tởm tuốt kiếm ra một cái "reng" rợn người , mà toàn bộ thuộc hạ của hắn cũng rút kiếm ra theo , ánh sáng từ kiếm trắng lóa. Ở phần đối diện , binh lính của trấn Đào Quả cũng không đứng yên , lập tức hàng loạt vệ binh của tên Hán Bu rút kiếm, mà binh lính cũng giương lưỡi giáo lên trắng lóa chỉa về phía đối thủ, trong phút chốc một góc bến cảng đã sáng lóa màu binh khí. Độc Cô Tởm tuy rằng chỉ dẫn theo 12 thuộc hạ , nhưng ai nấy cũng đều rất thiện chiến sẵn sàng chiến đấu với kẻ thù. Nhưng cho dù rất thiện chiến, thì vẫn không thể nào bằng được một quân đội hùng mạnh ở trên bờ được . Rỏ ràng quân đội trấn Đào Quả vẫn đông hơn, và trong số những quân binh ấy cũng có những chiến binh dũng mãnh không thua kém gì hầu cận của Độc Cô Tởm. Mặc dù Độc Cô Tởm rõ ràng yếu thế hơn, nhưng hắn không cho phép bất cứ ai đem gia đình của hắn ra để mặc cả . Hắn sẽ không có chuyện đem em gái của mình hi sinh để rời đi bình an , bởi mẹ hắn cũng không cho phép điều đấy. Tên Hán Bu cũng không phải là loại dễ dàng để cho mỹ nữ rời đi, quyết tâm phải giữ bằng được người con gái có nhan sắc tuyệt thế ấy cho riêng mình, và vì vậy không có dấu hiệu gì cho thấy hắn sẽ nhân nhượng cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.