Chương trước
Chương sau
Trên con đường mòn từ trấn Nông Sơn trở về ngôi làng trực thuộc nhỏ bé , ở một bụi rậm bên đường có một đôi nam nữ đang trốn trong đấy. Bình Tâm sau một năm trời cưa cẩm đã chinh phục được người phụ nữ góa chồng xinh đẹp . Hắn bế A Tú lên, đặt nàng nằm xuống một bãi cỏ mịn rồi nhẹ nhàng vào việc. Hắn bắt đầu nhẹ nhàng đè lên người đẹp, hôn lên môi, lên má của A Tú, xoa nhẹ lên cơ thể của nàng. Bằng kinh nghiệm lão luyện, hắn mơn trớn khiến A Tú đê mê không còn chống cự được nữa. Bình Tâm cử động các ngón tay, từng bước mở cổ áo của A Tú, vén dần xuống ngực rồi mở ra toàn bộ để lộ bộ ngực trắng của người góa phụ trẻ còn tràn trề nhựa sống. Từng hành động ấy không gặp phải bất cứ sự kháng cự nào, dù chỉ là sự kháng cự nhỏ nhất. Bình Tâm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của người góa phụ, mà nàng ta quay mặt đi chỗ khác để tránh cái ánh nhìn ấy, liệu có thể xem rằng đó là chút kháng cự yếu ớt cuối cùng? Bộ ngực trắng tròn xinh đẹp kia kích thích tên đào mỏ, cuối cùng thì sau một năm "lao động vất vả" hắn cũng đạt thành tựu. Bình Tâm vươn người cởi phăng chiếc áo của mình, ném mạnh chiếc áo lên không trung, rồi vồ lấy bầu ngực xinh đẹp của mỹ nữ mà xoa bóp hưởng thụ. Kinh nghiệm lão luyện vừa nhu vừa cương làm A Tú run lên, nhũ hoa cương cứng bị hắn tác động càng khiến nàng run rẩy. A Tú nằm yên hưởng thụ, sự dồn nén nhu cầu sinh lý suốt một năm qua đang được tên đào mỏ kia phục vụ tận tình, làm cho bất cứ người phụ nữ nào cũng đê mê. A Tú mắt lim dim, cơn hứng tình lên đỉnh điểm khiến cho ý thức mơ hồ, cảm quan không gian mờ đi. Nàng cảm nhận bàn tay của tên khốn kia, và cả những ngón tay nữa, đang mân mê hai bầu sinh mệnh. Nàng nằm yên mặc kệ hắn vục mặt vào ngực mình, để hắn quét ba tấc lưỡi lên bất cứ chỗ nào hắn muốn. Nàng mơ hồ nhìn vào chiếc áo hắn vừa ném trên không, rồi vô thức nhìn theo chiếc áo ấy rớt lên giỏ đồ mới mua. A Tú mơ hồ lẩm bẩm trong đầu " đó là... Cái áo. Cái áo rớt trên giỏ đồ, mà giỏ đồ đó là gì nhỉ?" A Tú mơ hồ tự đặt câu hỏi, rồi cũng tự trả lời trong tâm tưởng " à, là giỏ đồ mua về làm giỗ đầu cho phu quân. Sắp giỗ đầu của phu quân rồi, còn mình thì đang..." .

- " KHÔNG... BUÔNG TA RA..."

Trong khoảng khắc nhận ra điều gì đó, A Tú gào lên thất thanh đẩy tên Bình Tâm kia ra khỏi cơ thể mình. Tên đàn ông ấy đang say mê hưởng thụ, bất ngờ bị xô ra, cái lưỡi của hắn bị cưỡng chế rời khỏi nhũ hoa tạo ra một tiếng "chụt..." . A Tú vùng vẫy đẩy hắn sang một bên, nàng vội vàng ngồi dậy kéo áo kín người, lui về phía sau phòng thủ. Đôi mắt A Tú đầy hối hận, nàng đã thoát khỏi cám dỗ và nhận ra mình đã làm gì, nàng suy nghĩ trong tâm thức. "Trời ơi, tôi đã làm gì thế này. Ngày giỗ đầu của phu quân đã cận kề, mà tôi lại ngồi đây để một tên đàn ông khác làm chuyện đồi bại trên cơ thể mình. Rốt cuộc tôi là loại người gì, không thấy xấu hổ với phu quân dưới suối vàng sao" . Trong những dòng suy nghĩ, đôi mắt A Tú ngấn lệ, những cảm xúc hối hận tràn về.

Ở phía đối diện, tên Bình Tâm kia ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Trong quá khứ của hắn, tất cả người phụ nữ khác bị hắn dẫn dụ vào tình huống này đều ngoan ngoãn cho hắn đạo tàn bụ, chưa một người nào thoát được. Vậy cớ làm sao người phụ nữ này có thể bừng tỉnh mà xô hắn ra, vậy rốt cuộc đã có chuyện gì? Hắn nhìn người góa phụ xinh đẹp kia đang trong thế phòng thủ. Chỉ vừa mới đó thôi, người phụ nữ ấy còn ngoan ngoãn nằm yên cho hắn chơi đùa bầu ngực, tại sao lại có thể thoát được sự khống chế của hắn. Bình Tâm ngơ ngác, hướng về phía A Tú mà hỏi.

- " tại sao? Tại sao lại như vậy? A Tú, ta thật sự yêu thương nàng, yêu nàng bằng cả sinh mạng của mình, vậy mà nàng vẫn chưa chịu chấp nhận tình cảm của ta sao?"

Khuôn mặt nhăn nhó, Bình Tâm vừa nói vừa tỏ ra biểu cảm vô cùng thất vọng. Hắn đã tưởng rằng mình đã thành công, thế nhưng phút cuối lại thất bại, cảm thấy chỉ thiếu một chút nữa thôi, nhưng lại không biết là thiếu cái gì. Không lẽ người phụ nữ kia có trái tim sắt đá, tuyệt đối chung tình với người chồng đã mất của mình? Không, điều này với nhân sinh quan của tên Bình Tâm là không thể tồn tại. A Tú đối mặt với người đàn ông ấy, nàng siết chặt nắm tay để bảo vệ cổ áo của mình, lùi lại một chút mà ngập ngừng nói.

- " dân phụ chỉ là một người góa chồng, nào dám chê bai gì đại nhân. Chỉ là chồng dân phụ mất chưa lâu, giỗ đầu còn chưa kịp làm, sao có thể làm những chuyện này trong thời khắc này chứ? "

Bình Tâm ngớ người, không ngờ đến giờ phút hứng tình cực đỉnh mà người phụ nữ này vẫn nghĩ đến chồng cũ, là một kẻ đã chết sao? Trong sự nghiệp lừa tình của mình, thì người phụ nữ này là người đầu tiên có thể làm được như vậy. Vẻ mặt thất vọng, hắn cay đắng như muốn bỏ cuộc, trong lòng đã nghĩ đến việc đè người phụ nữ này ra hiếp luôn cho rồi, sau đó bỏ trốn. Hắn đã toan làm như thế, nhưng chưa kịp động thủ thì A Tú bất ngờ hướng về phía hắn mà thi lễ nói.

- " dân phụ biết mình may mắn khi được đại nhân chiếu cố, nào có ý khước từ. Chỉ là đạo nghĩa phu thê phải làm tròn, ít nhất cũng phải để tang chồng ba năm. Nếu đại nhân thật lòng yêu thương dân phụ, xin hãy cho dân phụ được để tang chồng đủ ba năm cho trọn đạo phu thê. Sau ba năm đó, dân phụ nguyện đi theo đại nhân nâng khăn sửa túi, mọi chuyện đều để đại nhân định đoạt"

Bình tâm đã toan lao vào cưỡng hiếp người phụ nữ ấy rồi, nhưng nghe người phụ nữ kia xin hạn ba năm để tang thì hắn khựng người lại, nở một nụ cười rất kín . Hắn tưởng mình đã thất bại, nhưng hóa ra không phải , khoảng cách thành công chỉ còn một chút nữa thôi . Hắn nhớ cách đây không lâu A Tú còn thắp nhang trước bàn thờ mà thề thốt trước bài vị chồng mình rằng sẽ trọn kiếp thờ chồng, không đi thêm bước nữa. Vậy mà bây giờ nàng đã xin hắn thời hạn ba năm để tang, vậy thì rõ ràng đã xiêu lòng rồi. Bình Tâm suy nghĩ , cái thời hạn 3 năm thì nói thế thôi chứ hắn không nghĩ rằng sẽ lâu đến thế , có lẽ chỉ cần vài ngày nữa là hắn sẽ chinh phục được người phụ nữ này. Bình Tâm mỉm cười, bước tới hai tay đỡ lấy tay của A Tú mà nói.

- " Nguyễn phu nhân, đứng dậy đi . Là ta đã vô lễ với phu nhân rồi, xin phu nhân lượng thứ "



A Tú ngước lên nhìn tên đàn ông ấy mà mừng rỡ, cảm thấy tên hộ vệ này có lẽ đã thuận theo ý nàng ta . Bình tâm nhìn A Tú mà gật đầu nói tiếp.

- " là một người phụ nữ tuyệt vời như nàng, ba năm trọn đạo thờ chồng là điều nên làm, ta hoàn toàn đồng ý . Ta sẽ thuận theo ý nàng mà đợi nàng ba năm nữa, vậy nên nàng đừng lo lắng"

Bình Tâm lại ra vẻ là một người vô cùng lịch lãm, một lần nữa lại chiếm trọn con tim của người phụ nữ tội nghiệp kia . A Tú trước sự cảm thông của vị quan hộ vệ thì mừng rỡ , vội cúi đầu nói.

- " đa tạ đại nhân đã hiểu cho dân phụ , A Tú nhất định sẽ thuận theo ý của đại nhân"

Người phụ nữ ấy cứ tưởng mình may mắn có được một người đàn ông thương mình, nào đâu biết tên Bình Tâm chỉ là kẻ lừa đảo . Bình Tâm nhìn người phụ nữ ấy với đôi mắt thèm thuồng, kìm chế gật đầu nói.

- " được rồi, chúng ta trở về thôi."

Hai người soạn sửa đồ đạc cho chỉnh tề, Bình Tâm lại vác đống đồ lên người , cùng nhau trở về làng . Hắn vừa đi vừa liếc sang người phụ nữ kia , cảm thấy rất thú vị. Trong số những người phụ nữ mà hắn chinh phục thì A Tú là người khó nhất . Trong những cuộc chơi tình ái, nếu dễ quá thì sinh nhàm chán, mà nếu khó quá thì dễ nản, tên Bình Tâm suýt nản chí mà bỏ cuộc rồi.

Cuộc đời này, người ta thường có câu "những gì dễ có được thì cũng dễ mất đi, những gì khó có được thì mới khó mất đi, đó mới là thứ bền vững". Câu nói này chỉ đúng trong trường hợp của tên Bình Tâm này, là trường hợp của một kẻ đang chơi một trò chơi tình ái . A Tú khó, nhưng không khó quá để hắn phải thất vọng chán nản bỏ cuộc, nhưng vừa đủ độ khó để hắn chinh phục được và cảm thấy sung sướng hưởng thụ thành quả. Có câu chuyện thế này, một con chó đứng trên bờ sông , bên cạnh nó là một thỏi vàng . Nó không hề yêu quý thỏi vàng ấy, nhưng ở dưới sông có một con cá chết sình đang nổi trên mặt nước. Con chó thấy cá sình thì vội vã bơi ra sông để đớp lấy con cá ấy. Ở dưới sông dòng nước chảy mạnh đã cuốn con cá đi . Con chó bỏ mặc thỏi vàng trên bờ, chỉ bơi theo con cá chết, bơi theo dòng sông mà đuổi cho bằng được con cá chết. Sau vô vàn vất vả, nó cũng sở hữu được con cá chết, và nó vô cùng yêu quý con cá chết . Để có được con cá chết này, con chó đã suýt mất mạng dưới dòng sông ấy. Ở trên bờ, nó lại được cái thỏi vàng kia một cách rất dễ dàng, và nó không hề trân trọng thỏi vàng ấy mà vứt đi . A Tú không phải con cá sình, nhưng tên Bình Tâm lại giống con chó trong câu chuyện , không biết giá trị của thỏi vàng mà giữ gìn . Đối với con người, gia đình là thứ quan trọng nhất, tựa như thỏi vàng kia , và cái tên Bình Tâm đã vứt bỏ gia đình để lao vào những cuộc chơi tình ái . Hắn có mang tiền về cho vợ con, nhưng những đồng tiền ấy là những đồng tiền hắn bòn rút từ những người phụ nữ bị hắn lừa tình . Khi hắn mang tiền về, hàng xóm sẽ hỏi vợ con hắn rằng "Ồ... thằng cha ấy lại moi được tiền của một người phụ nữ tội nghiệp nào đấy à?" . Người vợ của hắn rất xấu hổ, và con hắn thì thấy nhục nhã, nhưng hắn không quan tâm . Hắn chỉ si mê những cuộc chơi tình ái, không biết trân quý gia đình, cũng giống như con chó không biết trân quý thỏi vàng kia.

Những gì dễ có được thì dễ mất đi, khó có được thì khó mất đi, nó đúng với những kẻ xem tình yêu như là một trò chơi, còn với những người bình thường khác thì điều này không hề đúng . Với những phụ nữ bình thường, khi bắt đầu mối quan hệ họ sẽ suy nghĩ xem người đàn ông đó có khả năng làm một người chồng tốt , người cha tốt hay không ? Và điều ngược lại, người đàn ông sẽ suy nghĩ rằng người phụ nữ ấy có phải là một người vợ tốt, một người mẹ tốt hay không? Để rồi trong thời gian tìm hiểu, họ sẽ quyết định có đến với nhau hay không. Những người bình thường không quan tâm đến khó hay dễ, chỉ quan tâm đến giá trị của đối phương . Những người này khi lập gia đình, họ sẽ dành toàn bộ tình yêu thương cho gia đình của mình, họ sẽ giữ gìn gia mình mình bằng cả tính mạng của mình.

Trong cuộc đời này , đôi lúc những thứ mà ta dễ dàng có được lại là những món quà mà thượng đế ban tặng cho chúng ta , thế nhưng chúng ta không biết trân trọng, đến khi mất đi rồi mới biết thứ ấy quý giá chừng nào . Tương tự như vậy, có những thứ rác rưởi bẩn thỉu vô cùng, nhưng chúng ta cứ cố chấp theo đuổi, đánh đổi bằng cả tính mạng của mình để theo đuổi thứ rác rưởi ấy . Cho đến cuối cuộc đời , nhận ra mình đã sai thì lại hối hận vô cùng, nhưng đã không thể sửa chữa được nữa. Sống trên đời này cần phải có một cái nhìn thấu đáo, đánh giá thứ gì quý giá và thứ gì rác rưởi để biết nên trân trọng thứ gì và tránh xa thứ gì , đó mới là đạo lý. Chỉ có những kẻ khốn nạn như tên Bình Tâm kia mới xem tình ái là một trò chơi , còn một người bình thường không ai xem tình yêu là một trò chơi cả . Là một người có trách nhiệm với cuộc đời mình, người ta sẽ tôn trọng tình yêu của mình, không đùa giỡn phụ nữ dù là góa hay không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.