Hồn ma kia rời đi, hắn là là trên mặt đất bay đến một cái hang động cách đó không xa, khoảng chừng chưa tới nửa dặm. Bên trong hang xuất hiện một đôi mắt đỏ rực nhìn ra, giọng nói the thé phát lên.
- " sao lại trở về có một mình? Người ta kêu ngươi dẫn dụ đâu?"
Hồn ma lơ lửng lắc đầu.
- " Bẩm Bạch vương. Đã tưởng rằng có thể bắt được hai tên, thế nhưng giữa chừng xuất hiện một cao nhân cứu chúng rồi"
Trong hang phát ra tiếng phì phò đe doạ, ánh mắt yêu quái như trợn to hơn.
- " thật sự là cao nhân sao? Không phải là ngươi bất tài sơ xuất không lừa được chúng?"
Hồn ma lại lắc đầu, hắn khẽ run lên.
- "Là cao nhân, thật sự là cao nhân. Người này không cần nhìn cũng đoán biết được huyền cơ, xem ra là một vị đại năng nào đó ẩn mình. Nhìn bên ngoài thì hoàn toàn không có chân khí..."
Mới nói đến đây thì đã bị ngắt lời, đôi mắt đỏ rực trong đêm tối kia rời khỏi hang áp sát hồn ma.
- "ngươi nói là không có chân khí? Điều này không thể nào. Khí là máu của linh hồn, không có khí đồng nghĩa linh hồn không tồn tại. Chẳng lẽ hắn là một thây ma?"
Hồn ma lúc này lại lắc đầu, linh hồn lại khẽ run lên.
- "Hắn thật sự là người sống, có máu có thịt có hơi thở, nhưng lại không thể nhìn thấy chút chân khí nào"
Tồn tại được gọi là bạch vương kia phì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-dao-su/2623218/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.