Đúng như ngày hẹn, hôm đó một đoàn người ăn mặc y phục truyền thống bưng những mâm quả đến ngôi làng ngoại thành. Người dân xôn xao ra nhìn ngó bàn tán. Khúc Thừa Dỗ đi sau phụ mẫu đến nhà Xuân nhi để hỏi cưới nàng. Quả là người giàu có thứ năm Giao Chỉ, là đi dạm hỏi thôi mà cũng rình rang hơn cả lễ cưới của một gia đình bình thường. Các mâm cỗ mang đến xếp thành hàng. Sự kiện này kéo theo rất nhiều người dân trong làng tới xem.
Khúc Thừa Dỗ vui sướng đến trước nhà Xuân nhi, nhưng có gì đó rất kỳ lạ. Nhà Xuân nhi không trang trí chuẩn bị cho lễ dạm hỏi như đã định, mà nhìn vào thấy rất bình thường như những ngày bình thường khác. Người nhà Khúc gia ngơ ngác nhìn nhau xì xầm bàn tán.
- " không phải hôm nay là ngày dạm hỏi sao? Vậy thì tại sao không có một chút trang trí nhà cửa, không có người chờ đợi, không có bất cứ thứ gì để chuẩn bị vậy? Hay là họ quên ngày?"
- " ta hy vọng là họ quên ngày hoặc nhầm ngày, chứ bây giờ vào mà họ nói không tiếp thì quê mặt lắm, không biết giấu mặt vào đâu"
- " không thể nào, không thể có chuyện đó được. Đây chỉ là một gia đình bình thường, được gả con vào nhà đại phú hộ là may mắn của họ rồi, làm gì có chuyện trở mặt chứ?"
Cứ thế tiếng xì xầm không tốt phát ra. Khúc chủ lúc này cau mày khó chịu, mà Khúc Thừa Dỗ không chịu được liền đi thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-dao-su/2623145/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.