Bạch Đào ngày hôm nay chơi đến điên rồi, cùng một đám tiểu hài tử chơi từ trò này đến trò khác, mà Văn Nghiễn có lúc cùng cậu chơi, có lúc đứng ngoài cùng các vị phụ huynh nhìn Bạch Đào và các tiểu hài nhi chơi đùa.
Văn Nghiễn cùng các vị phụ huynh đứng ở ngoài cũng không tẻ nhạt, anh đứng ở chỗ đó cùng nói về vấn đề giáo dục trẻ nhỏ với mọi người, thật giống như Bạch Đào là một đứa bé do chính tay anh nuôi dạy
Chờ chơi hết trò này đám trẻ con như ong vỡ tổ tìm kiếm cha mẹ của mình, xung quanh đều là thanh âm kỷ kỷ tra tra, Bạch Đào cũng đi ra, nhảy ra đến trước người Văn Nghiễn, Văn Nghiễn xoa nắn lòng bàn tay của cậu, hỏi cậu có nóng hay không, có muốn ăn kem ốc quế hay không
Gương mặt của Bạch Đào trắng mịn bị ánh nắng làm hồng lên, hai người bọn họ đi mua kem ốc quế ăn. Văn Nghiễn nhìn Bạch Đào liếm kem ốc quế, tâm tư đột nhiên bay đến một sự tình khác.
Bọn họ vẫn luôn chơi đến khi xế chiều, công viên trò chơi đến giờ đóng cửa mới ra về, Bạch Đào còn chưa chơi đủ, vẫn có chút lưu luyến, Văn Nghiễn đến gần hôn cậu, hống hống cậu nói:
“Ngươi nếu chưa chơi đủ thì lần sau ta dẫn ngươi đi chơi tiếp.”
Sau khi bọn họ về tới nội thành cũng không có vội vã về trường học mà trước đi ăn bữa cơm lấp đầy bụng, sau đó mới tay trong tay chậm rãi về trường học
Mới từ trong tiệm cơm đi ra không bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-dao-o-long/198105/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.