Dịch: Hoa Linh Linh
Bạch Đào không biết mình đã ném một quả bom lớn cỡ nào cho Bùi Thời, cô chỉ biết phòng dành cho khách trong nhà Tôn Tĩnh không được thoải mái cho lắm, cô có chút nhớ tấm đệm mút hoạt tính trong biệt thự của Bùi Thời, mấy đêm trước cô đều ôm anh ngủ trên đó, vừa thoải mái lại ấm áp…
Phi phi phi!
Còn nhớ Bùi Thời cái gì chứ! Bạch Đào căm ghét lắc lắc đầu, chẳng qua chỉ là nhớ tấm đệm nhà anh chút thôi.
Sáng sớm Tôn Tĩnh đã đi làm, còn nhiệt tình gọi Bạch Đào cùng đi, Bạch Đào không muốn gặp Bùi Thời tự nhiên cũng sẽ không đến công ty của anh nữa, cô lại mắng mỏ tên cặn bã rác rưởi một hồi, tỏ ý để thể hiện rõ lập trường, phần công việc tạm thời chỗ Bùi Thời cô cũng không cần nữa.
“Còn có, chị ngàn vạn lần đừng nhắc đến em trước mặt Bùi… Bùi tổng” Bạch Đào kéo Tôn Tĩnh lại trước khi cô ấy đi ra ngoài, bức thiết nhắc nhở: “Đừng nhắc đến em, nếu anh ta nhắc đến em chị cũng đừng đáp lại, tóm lại chị nhất định phải giữ bí mật về hành tung của em cho em!”
Bạch Đào nói xong lại cảm thấy mình có chút nhàm chán: “Quên đi, chắc anh ta sẽ không nhắc đến em đâu.”
Cuộc hôn nhân trên danh nghĩa mà cô còn đặt tình cảm chân thật vào, có lẽ thực sự đã đọc bản nháp đến hỏng đầu óc rồi.
Kết quả ánh mắt của Tôn Tĩnh lại như sáng tỏ: “Tôi hiểu rồi, cô sợ tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-dao-nham-to-roi/2665083/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.