May mà Bùi Thời cũng không muốn nhắc đến nữa, anh lại ném cho Bạch Đào một cái nhìn cảnh cáo rồi xoa lông mày, vẻ mặt kìm nén uống một cốc nước đá, sau đó người đàn ông vào phòng tắm tắm rửa lần nữa, cuối cùng mới đi ra ngả người trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi.
Có lẽ chuyến đi công tác và bữa cơm chiêu đãi đàm phán cường độ cao có chút mệt mỏi, một tiếng sau, khi Bạch Đào lén nhìn Bùi Thời một lần nữa mới phát hiện người đàn ông này đã dựa vào đầu giường ngủ rồi.
Bạch Đào vỗ vỗ ngực, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, Bùi Thời vừa ngủ thì cô mới cảm thấy chuông báo động được giải trừ, cô dựa vào ghế sô pha chơi game một lúc rồi bất giác ngủ thiếp đi.
Suy cho cùng nằm ghế sô pha cũng không thoải mái, ngày hôm sau trời vừa rạng sáng Bạch Đào đã bị cơn đau lưng làm cho tỉnh dậy. Cô đứng dậy vận động một chút, sau đó đi đến bên giường Bùi Thời.
Bùi Thời vẫn đang ngủ say, hàng mi dài khẽ rủ xuống, dưới chiếc mũi cao anh tuấn là đôi môi mỏng nhìn có chút bạc tình, sắc môi hơi nhạt, làn da trắng nõn, ánh mắt Bạch Đào dõi theo từng đường nét trên khuôn mặt anh, lướt qua má anh sau đó nhìn yết hầu nhấp nhô như một ngọn núi nhỏ của anh.
Nếu Bùi Thời không tỉnh lại, Bạch Đào thậm chí sẽ tin rằng sự đẹp đẽ này tựa như một bức tranh.
Nhưng mà không phải. Người đàn ông này sẽ thức dậy.
Nghĩ đến dáng vẻ tối qua của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-dao-nham-to-roi/155515/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.