Đang chạy, Điền Hồ bỗng dừng lại và đưa cao tay cho bốn Tử Y Nhân theo chân cùng dừng.
Bốn Tử Y Nhân lập tức tản ra, vậy quanh Điền Hồ và cùng thất sắc nhìn Điền Hồ đang từ từ gỡ tay lão Điền Hạ Du ra khỏi lưng.
Mọi việc xảy ra với lão Điền Hạ Du như đang ngủ mơ. Và ai ai cũng nghe tiếng lão Điền thều thào :
- Sao không chạy nữa ? Sao không để ta tiếp tục truyền lực cho ngươi ?
Điền Hồ chợt chớp mắt vài lượt và nếu hắn không kịp ngẩng mặt lên, nhìn thấy bầu trời đang sáng dần, để hít vào một hơi thật chậm sâu, có lẽ hắn đãđể những giọt lệ anh hùng rơi khỏi mắt.
May quá, hắn chưa sa lệ, chưa để ai thấy vẻ bi lụy của hắn. Và hắn khom người từ từ đặt lão Điền Hạ Du ngồi xuống trước mặt.
Đặt tả chưởng vào hậu tâm lão Điền, hắn nhẹ nhàng nói vào tai lão :
- Chúng ta đã thoát rồi. Lão trượng truyền lực cho tại hạ cũng đủ rồi.Yên tâm đi, chúng ta hiện rất an toàn. Sẽ không ai quấy rầy nếu lãotrượng có điều gì đó muốn hỏi, hoặc muốn truyền đạt cho tại hạ. Lão mởmắt nhìn quanh và khung cảnh thực tại làm cho lão không còn trong trạngthái mơ mơ màng màng nữa. Lão gật gù :
- Thoát là tốt. Vì ta có nhiều điều rất muốn hỏi ngươi. Trước hết, ai đã truyền cho ngươi kiến lệnh ?
Điền Hồ đáp nhẹ :
- Là gia phụ.
Điền Hạ Du chỉ có một thoáng giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-u-linh/2457966/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.