Cảm nhận bản thân đang nằm, ngồi bên cạnh là Đoàn Mộc Huyền với sắc mặt nhợt nhạt cứ ngó chừng ra ngoài, còn Nam Cung Pháchthì đi tới đi lui, vả mặt rất nghiêm trọng, Điền Hồ vụt lên tiếng :
- Chuyện gì đang xảy ra, Đại tỷ ? Chúng ta đang ở đâu ?
Vừa nghĩ Điền Hồ lên tiếng, thoảng một cái Nam Cung Phách đã chạy đến cạnh Điền Hồ :
- Tam đệ tỉnh lại là hay rồi. Vì trong tình thế này chỉ có Tam đệ là cứu được cả ba người chúng ta.
Tuy ngồi ngay bên cạnh Điền Hồ nhưng Đoàn Mộc Huyền lại là người phát thoại sau Nam Cung Phách. Vì thế, trước khi lên tiếng, Đoàn Mộc Huyền có thừa thời gian để thở dài sườn sượt, sau mới gật đầu giải thích rõ hơn câunói có phần quá vội, quá khẩn trương của Nam Cung Phách :
-Chuyện là thế này, vì Tiểu sư muội thân thương và bé bỏng của Tam vệđang giam lỏng chúng ta. Và ả đã ưu ái, hứa lưu cho chúng ta con đườngsống, nếu Tam đệ vui lòng chị điểm cho ả biết là phải tìm báu vật thầnkỳ của lịnh tôn, Phi Thiên Bảo Bảo Chủ ở đâu. Và kỳ thực, hà...
Quá hoang mang nên Điền Hồ nhân lúc Đoàn Mộc Huyền ngừng lời vì còn phải thở dài để vội vàng hỏi :
- Chúng ta đang bị Bội Cơ giam ? Đại tỷ nói như thế có lầm không vậy, Nhị ca ? Vì đâu lý nào lại có chuyện này xảy ra, nhất là do Bội Cơ, Tiểu sư muội của đệ ?
Không thể giấu được nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-u-linh/2457962/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.