Nỗi kinh hoàng đã phủ chụp khắp người Điền Hồ. Vì đầu tiên, cảnh ngộ nguy hiểm đến với Điền Hồ là hắn lại lọt vào vùng đáynước tối đen. Bị nước bao phủ, nhất là vào lúc không hề lường trước đểbế khí nín hơi. Điền Hồ liền nghĩ phen này nếu không chết vì Thủy Vô Đềthì cũng bị mất mạng vì chết ngạt.
Tuy nhiên, do hấp lực lúc đầu tác động và ngay lúc này vẫn còn tác động nên thân hình Điền Hồ bị đẩylao đi như một mũi trường tiễn chuẩn bị xuyên phá một mục tiêu vô hìnhnào đó. Và lần này Điền Hồ lại nghĩ :
"Trước khi bị chết ngạt,chỉ cần gặp một vách đá chắn ngang và ta thì cứ lao thẳng vào đó, tachắc chắn đã chết vì vỡ toang thủ cấp".
Nhưng sự việc vẫn khôngxảy ra như Điền Hồ nghĩ. Nơi Điền Hồ đang bị cuốn vào như có địa hìnhgiống một ống thông phong hoặc một thủy đạo ngầm. Nó vẫn tối đen vàkhông hề gấp vật gì chắn lối, trái lại còn thoai thoải dần lên cao. Hấplực vẫn cuốn Điền Hồ đi và khi vượt hết thủy đạo, toàn thân Điền Hồ cứtheo đà lao vút lên khỏi mặt nước, lọt vào nơi có không gian sáng lòa,ngập tràn ánh dương quang.
Được dịp đổi hơi, trao đổi trọc khí,Điền Hồ lập tức há hốc miệng, hớp lấy hớp để từng ngụm thanh khí ngọtngào và quên rằng bản thân đã lao bắn lên quá cao, ắt sẽ gặp nguy hiểmnếu cứ để đà này rơi xuống.
Vừa kịp nhớ đến điều này, Điền Hồ chợt nghe một thanh âm rền tai vang ngay bên cạnh :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-u-linh/2457955/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.