“Ừ.” Ánh mắt Bồ Đề hơi dịu đi, song vẫn không thể chấp nhận nổi con yêu tinh đã quyến rũ đồ đệ của mình. Ông xoay người bước đi:
“Đi theo ta.”
Tôn Ngộ Không khẽ nắm tay nàng, dịu giọng nói:
“Sư phụ ta tính tình cổ quái, nàng đừng để trong lòng. Có lẽ người biết tung tích của Lục Nhĩ Mi Hầu.”
“Ừ.” Dù ngoài miệng đáp lời, nhưng Dương Tuyết lại không hề tin tưởng.
Bồ Đề có thể thật sự biết chỗ của Lục Nhĩ Mi Hầu, song ông ta chắc chắn sẽ không nói thật.
Bởi lẽ, sự tồn tại của Lục Nhĩ Mi Hầu liên quan trực tiếp đến việc hành trình thỉnh kinh có thành công hay không.
Bồ Đề Tổ Sư vốn là đệ tử nhập môn dưới trướng Hồng Quân lão tổ, tuy không nằm trong hàng Lục Thánh, nhưng cũng là một bậc đại thánh hiền, đạo pháp cao thâm, danh vọng sánh ngang Như Lai.
Xem ra, nàng phải tìm cơ hội xem lại Thiên Thư, định vị lại tung tích của Lục Nhĩ Mi Hầu mới được.
Họ đi đến một tòa lương đình, đứng từ trên có thể nhìn bao quát toàn bộ Hạnh Hoa cốc.
Khi biết họ đến đây để tìm Lục Nhĩ Mi Hầu, phản ứng của Bồ Đề Tổ Sư vô cùng kịch liệt.
“Lục Nhĩ Mi Hầu?” Ông cau mày hỏi:
“Các ngươi tìm hắn làm gì?”
Tôn Ngộ Không liếc nhìn Dương Tuyết:
“Nghe nói ta và con linh hầu ấy trông rất giống nhau, nên mới đến để gặp một lần.”
“Vậy các ngươi vì sao lại cho rằng, con linh hầu ấy đang ở trong động phủ của ta?”
“…” Tôn Ngộ Không vốn không giỏi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-nung-niu/4647116/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.