“Gan nhỏ như vậy mà cũng dám chọc người ta?”
Tôn Ngộ Không bất đắc dĩ, vác Dương Tuyết lên vai:
“Ra ngoài mau!”
“Được rồi được rồi… Đại Thánh…”
Cảm nhận được tốc độ bay vù vù lao ra khỏi động, Dương Tuyết thở phào nhẹ nhõm.
Bỗng dưng nhớ ra điều gì đó, nàng lí nhí hỏi:
“Đại Thánh, nguyên thân của ta là Bạch Cốt Tinh đấy… chàng có sợ không?”
Nàng đột nhiên nghĩ tới một viễn cảnh đầy “xã hội đen”: nếu sau này đêm động phòng hoa chúc mà nàng lỡ không kiểm soát, để lộ nguyên hình xương trắng…
Lỡ như dọa Đại Thánh chạy mất dép, chẳng phải mình trở thành “bị vứt bỏ” sao?!
“Đại Thánh, chàng nhất định không được bỏ ta lại! Ta không muốn làm một… nữ nhân bị ruồng bỏ đâu!”
Nàng ôm chặt cổ hắn, não bắt đầu tự vẽ ra đủ thứ kịch bản drama.
“Yên tâm đi, nàng là thế nào bản Đại Thánh đều không sợ.”
Tôn Ngộ Không đáp dứt khoát,
“Huống hồ hiện giờ ta cũng không thấy được nguyên hình của nàng đâu.”
Ra đến ngoài động, hắn nhẹ nhàng đặt nàng xuống đất, vỗ vỗ lưng:
“Ta vào lo Yêu tinh Bọ Cạp. Nàng đi cứu sư phụ.”
“Đại sư huynh!”
Đúng lúc đó, Trư Bát Giới vác Đường Tăng chạy ra khỏi động, vừa ngẩng đầu lên đã thấy con bọ cạp to như cái núi, hét toáng lên:
“Cái gì cơ?! Con yêu này… lại định lên giường với sư phụ?!”
Yêu tinh Bọ Cạp lần nữa bị xúc phạm, phẫn nộ quay đầu lao về phía Trư Bát Giới:
“Để Đường Tăng lại!”
Đường Tăng lúc này yếu đến mức nằm bẹp trên lưng Trư Bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-nung-niu/4647110/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.