Sói Xám nằm thoi thóp trên mặt đất, dù kinh mạch đã đứt đoạn, nhưng hắn vẫn chưa chết, mà cũng không thể c.h.ế.t ngay lập tức.
Trên n.g.ự.c hắn bị rạch một vết sâu hoắm, Yêu đan đã bị Dương Tuyết mổ sống lấy ra!
Một giọng nói gần như lạnh băng vô tình vang lên từ phía trên:
“Ngươi biết vì sao ta không cho ngươi c.h.ế.t không?”
Dương Tuyết vuốt nhẹ viên yêu đan trong tay, giọng nói lạnh lẽo như từ địa ngục vọng lên:
“Ngươi không nên bắt Tiểu Nhu và Miêu Miêu… lại càng không nên dùng tính mạng kẻ vô tội để tu luyện tà pháp.”
Khi mổ lấy yêu đan, vừa chạm vào cơ thể hắn, nhờ có Thiên Thư trong tay, nàng lập tức cảm nhận được, tu vi hiện tại của hắn không chỉ đến từ hai viên tiên đan, mà còn là do dùng m.á.u người thường để củng cố pháp lực, thậm chí còn mưu đồ luyện hóa Bạch Cốt Tinh!
Không chỉ vậy, khu vườn um tùm hoa cỏ kia, thì ra là nhờ xương cốt và m.á.u người chôn dưới đất nuôi dưỡng mà thành!
Chính điều đó đã chạm đến giới hạn cuối cùng trong lòng Dương Tuyết, và vì thế, nàng tuyệt đối không thể để hắn c.h.ế.t dễ dàng.
“Chẳng phải chỉ là một lũ kiến hôi sống khổ sở thôi sao? Ta làm thế chẳng phải là giúp chúng sớm thoát khổ, sớm được đầu thai sao?”
Sói Xám nằm dưới đất, cười như điên như dại:
“Ngươi là yêu nữ, có gan thì g.i.ế.c ta đi!”
Dương Tuyết không để tâm đến hắn.
Nàng gọi Miêu Miêu và Tiểu Nhu đến, ngay trước mặt Sói Xám, đưa yêu đan cho Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-nung-niu/4647100/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.