“Làm cái gì đấy, làm cái gì đấy! Trên lầu toàn là khách của ta, các người tự tiện xông vào thì thôi đi, còn định ra tay nữa! Có tin ta lập tức đi báo quan không hả!”
Bà chủ Hoa Nhi từ trên lầu lao xuống, chỉ tay mắng thẳng vào mặt bọn họ.
Tên nam nhân dẫn đầu lộ vẻ hung dữ, vung tay hất Bà chủ Hoa Nhi sang một bên, dẫn người xông thẳng về phía phòng Nguyệt Bạch.
“Tránh ra! Chúng ta phụng mệnh đến bắt yêu! Nếu để yêu quái chạy thoát, ngươi báo quan cũng chỉ chuốc lấy phiền phức!”
Phía sau, có kẻ giơ vũ khí lên, vây kín phòng Nguyệt Bạch đến mức không một giọt nước lọt qua.
Dương Tuyết đứng bên nhìn như đang xem kịch.
Nàng suýt quên mất, tên Hắc Báo Huyền Vưu kia không phải dạng tầm thường, nếu đến mấy tên tróc yêu sư mà cũng đối phó không nổi, thì mấy nghìn năm tu hành kia coi như bỏ phí.
“Là ai ồn ào vậy?”
Huyền Vưu mở cửa bước ra, trong tay cầm một thanh trường kiếm bằng huyền thiết, trên người khoác y phục đen thêu hoa văn lộng lẫy, gương mặt lạnh lùng như sương tuyết, toàn thân toát ra sát khí khiến người khác ớn lạnh sống lưng.
Bọn tróc yêu sư vừa rồi còn hùng hổ, lúc này không tự chủ được mà lui về phía sau.
Hắn cao lớn, khí thế bức người, ánh mắt lạnh lẽo đầy uy lực khiến hơn chục người không dám đối diện ánh nhìn.
Gã nam nhân trung niên đứng đầu sững người vài giây, sau đó trấn định lại, trầm giọng nói:
“Ở đây có yêu khí, mong vị tráng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-nung-niu/4647084/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.