Tửu lâu Phúc Lai xưa nay buôn bán ảm đạm, gần đây vì một đầu bếp mới nấu ăn ngon nên khách khứa bắt đầu đông lên đôi chút.
Thế nhưng chẳng hiểu tối nay bỗng nhiên đông nghẹt, kín bàn kín ghế, chen !
Dương Tuyết mệt lử, nấu ăn suốt cả buổi tối, chẳng còn sức mà thêm món nào nữa. Nàng bèn với tiểu nhị ở lầu rằng nghỉ tay, để đầu bếp khác nấu tiếp.
Không ngờ, những khách mới đến căn bản chẳng để tâm đầu bếp là ai, tất cả đều đổ xô lên lầu hai!
Dương Tuyết vị khách đang nơi cửa sổ uống nhàn nhã, bỗng hiểu nguyên do.
Cũng đúng, nơi là Nữ Nhi Quốc, ngoài đường khó mà gặp một nam nhân, ngay cả động vật giống đực cũng hiếm.
Mà hôm nay Thần Tài dùng pháp thuật che mắt, khoác áo gấm, bên cửa sổ nho nhã, phong độ ngời ngời, thu hút vô ánh si mê từ nữ tử qua đường.
Mấy trong quán càng to gan, trực tiếp nhào lên hỏi:
“Vị công tử đây từ đến, định rời ? Nếu ngại thì lưu Nữ Nhi Quốc , sống cảnh thê thành đàn, phu thê hài hòa, ?”
Tiếng ai nấy đều nhỏ nhẹ như sợ bản kích động quá mà hét lên.
“Phải đó đó, mấy tỷ chúng đều gặp yêu công tử, chẳng công tử nguyện ý… lấy hết chúng ?”
Dương Tuyết một bên trong góc, xem trò vui mà chẳng hề cảm thấy phiền, thậm chí còn mong chuyện lớn xảy .
Dù gì Thần Tài cũng chẳng ý với nàng, mà trong các cô nương , cũng ít nhan sắc nổi bật, cử chỉ quyến rũ khó cưỡng.
Nếu thật sự thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-nung-niu/4647064/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.