Đường Tăng quả thật biến thành Bạch Hổ, nhốt trong lồng sắt, canh gác nghiêm ngặt.
Sau đó, Dương Tuyết rời hoàng cung, đang định ngoại ô xem xét một chút, thì thấy Trư Bát Giới và Sa Tăng đang bàn bạc chuyện gì đó ngoài thành.
“Giờ đây? Sư phụ biến thành hổ, đại sư thì cũng về Hoa Quả Sơn , chúng còn lấy kinh cái gì nữa?”
Trư Bát Giới phịch xuống đất, ý tan đàn xẻ nghé, “Hay là chúng chia hành lý , về Lưu Sa Hà của , còn về Cao Lão Trang của ?”
“Nhị sư , !” Sa Tăng đeo chuỗi hạt Phật đen to đùng, nghiêm mặt kéo Trư Bát Giới , “Chi bằng cùng tìm đại sư , mà sư phụ gặp nạn, chắc chắn sẽ .”
“Xí, ai tin cho nổi.” Trư Bát Giới hừ một tiếng, giận dỗi phệt xuống, vung tay đập bụi đất xung quanh, “Không hiểu sư phụ và đại sư cãi chuyện gì, rõ ràng đại sư tính tình mà, mà sư phụ đuổi , chắc chắn sẽ trở về .”
“Dù thế nào nữa, cũng cứu sư phụ.” Sa Tăng kiên định , “Chúng là Bồ Tát chỉ định lấy kinh, về cũng bắt thôi. Hơn nữa, nhị sư cam tâm trở để Thiên Đình mặt ?”
Nhắc đến Thiên Đình là Trư Bát Giới tức.
Ngày xưa đường đường là Thiên Bồng Nguyên Soái trấn giữ sông Nhược Thủy, ai dám xem thường ? Vậy mà giờ hóa thành một con heo yêu, ép bảo vệ một phàm nhân Tây Thiên thỉnh kinh, lòng già của thật sự ấm ức lắm.
“Hừ, lão Trư bây giờ sẽ lên Hoa Quả Sơn mời đại sư về!” Trư Bát Giới vung tay áo, hậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-nung-niu/4647041/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.