Tám giờ tối, số người ở tuyến IS Tiên giới đạt đến hơn ba trăm, trong đó, bên trong Thanh Phong Các còn có hơn năm mươi người.
Mọi người cười thành một đoàn, bởi vì Túi Tiền đại nhân đang oán trách.
“Mẹ nó, Ly Bất Khai kia quả thực là đầu óc thiếu dây thần kinh, các người biết cậu ta nói như thế nào không?”
“Tôi nói với cậu ta, công hội chúng ta có diễn đàn của riêng mình, cậu ta nói, anh hai tôi sẽ không vào diễn đàn, tôi chỉ biết lên QQ nga…”
“Sau đó tôi còn nói, công hội chúng ta cũng có QQ riêng của nhóm a, các người đoán cậu ta nói thế nào?”
“Cậu ta nói, anh hai, QQ tôi luôn luôn ẩn mình a!”
“Vì thế tôi mới nói, vậy cậu lên IS chứ… Cậu ta cư nhiên hỏi tôi, anh hai, IS là cái gì ấy?”
“Tôi kháo, tôi chịu đựng bình tĩnh cùng cậu ta giải thích, từ tải xuống ở đâu cài đặt như thế nào, làm sao tiến vào phòng nói, nói như thế nào, kết quả cậu phát qua một câu, anh hai, tôi không phải lúa mì…”
“Tôi nói vậy cậu có thể nghe, cậu ta nói, cậu ta chỉ thích nghe chuyện ma…”
“Con mẹ nó, tôi thật sự muốn nói, cậu tiếp tục yếu trí nữa sao…”
Túi Tiền kêu ca xong rồi, một đám người bắt đầu cười vang, đột nhiên, Hạ Phong lão Đại mở miệng.
“Ha hả, thật ngốc nghếch.”
Túi Tiền nhận được hưởng ứng của lão đại, thanh âm rõ ràng cao thêm quãng tám, “Đúng vậy a đúng vậy, tôi chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-ba-lan-danh-ton-ngo-khong/3290693/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.