Đêm đông lạnh buốt giá, gió lạnh thổi từng cơn khiến người Lư gia đều co ro người lại, nắm chặt quần áo đầy mụn vá, sốt ruột đi qua đi lại ngoài cửa phòng chờ mong tôn tử đầu tiên của Lư gia sắp chào đời. Từ lúc hai phu thê Lư gia sinh được nhi tử đầu lòng liền càng thắt chặt chi tiêu để dành tiền cưới tức phụ cho đại nhi tử sau này, không ngờ Lư mẫu mắn đẻ, hai năm sinh ba, cứ thế, gia đình nghèo khó lại đông nhi tử khiến cho vật chất trong nhà càng thêm thiếu thốn, tiền dành dụm đã hơn 20 năm, đến nỗi đại nhi tử đã hai mươi năm tuổi mới đủ hỏi cưới được một cô nương bị gia đình cũng khó khăn ở thôn ngoài. Tuy đã cưới được tức phụ cho nhi tử, nhưng hai phu thê già vẫn không thể thở phào nhẹ nhõm vì bốn nhi tử còn lại đều ầm ĩ cũng muốn có tức phụ nhi làm ấm giường.
Nghĩ đến số tiền để lo cho bốn đại nhi tử có thể lấy tức phụ, tấm lưng đã hơi còng của hai phu thê già càng thêm câu lũ, tóc mỗi ngày một bạc thêm, người trông thôn tuy rằng có chút đồng tình nhưng cũng không có ai có dư dả để cho hai lão đầu mượn nhiều. Không ngờ, vào một buổi sáng cả nhà họ Lư đang còng lưng thu hoạch lúa thì tiểu nhi tử là Lư Ngũ đột nhiên ôm đầu kêu rên, hai phu thê già lập tức sốt ruột, cũng may là tiểu nhi tử nói đau đầu, ngồi một lát sẽ không sao. Nhưng hai phu thê già nhìn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-kho-lau-mo-de-vuong/120716/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.