Một ngàn năm trước ven Tây hồ…
Vài tiểu hài tử truy đánh một cái Tiểu bạch xà đáng thương đang hoảng sợ, tuy rằng liều mạng vặn vẹo thân thể thon dài bé nhỏ, Tiểu Bạch xà vẫn không cách nào thoát khỏi sự chà đạp đầy ác ý của tụi nhỏ ! Dần dần trên thân thể mềm mại trắng tuyết kia bị đánh nổi lên từng đạo côn ngân, lớp da trơn láng bong lên cả vảy, làm cho người ta nhìn thấy mà thương xót nói không nên lời…
Ai nói tiểu hài tử thiên chân vô tà? Ai nói bọn họ là nhân chi sơ tính bản thiện? Bọn nó căn bản là một đám tiểu ác ma tùy ý! Tiểu Bạch xà vừa cố giãy dụa vừa oán hận nghĩ! Nếu không phải vì tu đạo thành tiên, nó đã sớm quay đầu lại ban cho mỗi người bọn họ một cái “Hôn” ! Hừ ~~~ không thể sát sinh… Khả nó sắp bị giết a! Ai tới thông cảm một chút cho nó, thân làm xà thiệt là khó xử!
Lũ người thật là đáng chết! Ô ô ~~ nó hy sinh như vậy, có thể hay không đặc biệt được thăng thành tiên a? Dù sao… cũng là cách mục tiêu “thăng thiên” không xa …
Còn chưa chịu ngừng tay? ! Đánh nữa là thật sự tiêu mạng luôn a !
“Tê ——” kêu thảm một tiếng, lục mâu trong suốt nhìn trừng trừng hướng tiểu hài tử đang sắp xuống tay, lúc này chỉ còn cách sống lưng nó có bảy tấc! Tiểu Bạch xà ai oán rúc mình vào bụi cỏ thấp, mệt mỏi không thèm nhúc nhích …
Toàn bộ tự trách mình…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cong-tu/2483986/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.