Cả ngày hôm nay có bao nhiêu chuyện khó hiểu.
Tang Ương đặt tay lên vai Bách Chu, hỏi: "Sao thế, người kia có vấn đề gì à?"
Bách Chu đang định nói gì, chàng trai kia đã đi về phía hai cô.
Hẳn là anh ta tìm các sinh viên trang trí hội trường, trên đường lại gần các cô có vẫy tay với mấy sinh viên đó, các sinh viên đó cũng vẫy tay với anh ta.
Ngay sau đó anh ta đứng trước mặt Tang Ương và Bách Chu, cười chào, đưa tay: "Tang Ương."
Tang Ương bắt tay với anh ta: "Thầy Lục, sao thầy lại đến đây?"
Lục Thanh chỉ tay vào mấy sinh viên kia: "Hội sinh viên sắp tổ chức một hoạt động ở đây, mời tôi đến thiết kế bối cảnh", dứt lời lại cười một tiếng, "Gọi thầy Lục gì thế, trêu ai đấy bác sĩ Tang."
Nói xong, anh ta nhìn sang Bách Chu, nhướn mày, ý cười trên mặt không giảm bớt: "Tiểu Bách Chu, xin chào."
"Đàn anh." Bách Chu lễ phép gọi.
Lục Thanh lại nhìn cô từ trên xuống dưới trong giây lát, gật đầu nói: "Ừm, cảm giác khí chất trưởng thành hơn rất nhiều."
Thật ra anh ta và Bách Chu cũng không hẳn quen thân, cùng lắm là chỉ biết có người như vậy tồn tại mà thôi.
Nhưng hiển nhiên anh ta vô cùng cởi mở, cũng rất hay nói, nụ cười chưa từng nhạt mất, khuôn mặt khôi ngô sáng sủa, tựa như có thể tìm được niềm vui trong mỗi một sự việc mỗi một con người trên thế giới này.
Tang Ương vẫn luôn chú ý đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-chu/3247838/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.