Bách Chu ngẩn người, đây là ngày mà Tang Ương xảy ra tai nạn vào ba năm trước.
Thời gian quay ngược sao?
Nàng đã quay lại quá khứ?
Bách Chu ngơ ngác ngồi dậy, chiếc chăn trượt khỏi người nàng từ lúc nào chẳng hay, ánh mắt nàng đảo một vòng quanh phòng.
Bố cục phòng ngủ lọt vào võng mạc của nàng, một bức màn thật dày, những bức tranh trên tường, quả bóng màu cam mà Đậu Hà Lan đã đem vào từ khi nào...
Từng đồ vật rõ ràng vô cùng quen mắt lại trở nên bất thường trong hoàn cảnh hiện tại.
Bách Chu nhìn vào bàn tay của bản thân, ngón tay nàng khẽ động, rất linh hoạt, không giống như đang nằm mơ chút nào.
Suy nghĩ trong đầu nàng trở nên rối bời, đây là thật sao? Nàng thầm nghĩ.
Nhưng giờ nàng không rảnh để hoài nghi về chuyện thật giả nữa.
Tang Ương tỉnh dậy.
"Tiểu Chu." Vì vừa tỉnh dậy nên giọng của cô có chút khàn khàn, nếu so sánh với chất giọng thanh lãnh thường ngày thì giờ nó mềm mại hơn chút.
Bách Chu ngơ ngác quay đầu về phía cô.
Vốn dĩ ánh mắt của Tang Ương vẫn còn buồn ngủ cùng lười nhác, nhưng vừa nhìn thấy sắc mặt của Bách Chu thì cơn buồn ngủ chợt biến mất.
Cô ngồi dậy, nhìn nàng bằng ánh mắt đầy quan tâm: "Em sao thế?"
Trên mặt Bách Chu vẫn còn dấu vết của nước mắt, Tang Ương hỏi, cô vươn tay muốn lau nước mắt cho nàng, thế nhưng cánh tay vừa giơ lên thì Bách Chu đã vội vàng nắm lấy.
Lực tay của nàng khá lớn khiến Tang Ương rất đau, nhưng giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-chu/1031805/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.