Editor: Viên Đường
- --
Sao tự dưng lại có một chú chó lạc đàn thế này? Bách Chu hơi kinh ngạc, ngay sau đó lại vẫy tay với chú chó Shiba nhỏ.
Chú chó Shiba nhỏ bụ bẫm, trên cơ thể được phủ một lớp lông êm dày, hai cái tai nhỏ vẫn chưa dựng lên, chúng mềm oặt nhưng vẫn khẽ động đậy, đặc biệt hơn cả là đôi mắt tròn xoe sáng ngời của nó.
Bách Chu khom người, tay chạm vào cửa kính: "Sao mày lại ở đây một mình thế?"
Hỏi xong, nàng lại dùng tay lau bớt hơi nước trên kính, sau khi cẩn thận quan sát, nàng phát hiện chú Shiba nhỏ này bị nhốt trong một hàng rào màu lam trong góc, nếu khách trong tiệm không tới gần thì sẽ không biết được ở đây còn một chú cún con.
"Đáng thương quá." Bách Chu có chút đồng cảm với nó, những chú chó khác đều có người chơi cùng, chỉ có nó lẻ loi một góc.
Tang Ương lấy hoa xong, cô đứng bên cạnh Bách Chu, cùng ngắm nhìn chú chó nhỏ kia, chậm rãi nói: "Thật đáng yêu."
Bách Chu gật đầu: "Đúng vậy."
"Giống như Tiểu Chu nhà chúng ta." Tang Ương lại chậm rãi nói tiếp.
Bách Chu sửng sốt, sau đó lại nhíu mày, hai má phồng lên: "Giống chỗ nào chứ!"
"Chỗ nào cũng giống hết." Tang Ương nở nụ cười, ánh mắt nhu hòa, "Lúc cười rộ lên rất giống, lúc ngây ngốc cũng giống, hay đôi mắt của nó nữa này, sáng ngời và sạch sẽ, cả đám lông xù xù trên cái đầu nhỏ nữa."
Cô thậm chí còn liệt kê một đống đặc điểm, Bách Chu không phục, khi nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-chu/1031802/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.