Thừa ân nhắm hướng Tây đi được mười ngày, trên đường bình yên không xảy ra việc gì.
Sáng sớm ngày thứ mười một, chàng đặt chân tới một nơi núi non hùng vĩ, rừng rậm bao la bạt ngàn. Theo lời chỉ dẫn của Trương Vô Mệnh thì nơi đây rất có thể là Bách Cầm Sơn.
Giữa lúc chàng còn đang phân vân chưa biết đi về hướng nào, thì may thấy trên đường mòn xuất hiện một lão tiều phu tay cầm chiếc búa có lẽ đang trên đường đi đốn củi
Thừa Ân chặn đường lão tiều phu, vòng tay cung kính nói:
- Xin chào lão trượng. Vãn bối muốn tìm một nơi gọi là Bách Cầm Sơn, lão trượng có biết xin chỉ đường giúp, vãn bối muôn vàn cảm tạ.
Lão tiều phu tuổi ngoài năm mươi, mái tóc hoa râm nhưng thán hình vẫn còn tráng kiện lắm. Lão nghe Thừa Ân nói ba tiếng Bách Cầm Sơn thì biến sắc mặt nhìn chàng, hỏi:
- Công tử chán sống rồi hay sao mà muốn đến Bách Cầm Sơn?
Thừa Ân ngạc nhiên hỏi lại:
- Lão trượng sao lại nói như thế?
- Công tử không biết hay sao ? Bách Cầm Sơn chính là nơi ẩn cư của Bách Cầm Sơn chủ.
Thừa Ân nghĩ Trương Vô Mệnh giới thiệu mình tới đây thì vị Bách Cầm Sơn chủ thì đó không thể là hạng người cùng hung cực ác được. Vậy thì tại sao lão tiều phu lại có vẻ sợ sệt như thế? Cảm thấy trong lòng thắc mắc chàng liền hỏi:
- Vị Bách Cầm Sơn chủ đó phải chăng là rất hung ác?
Lão tiều đáp:
- Nói hung ác thì cũng không phải chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cam-son-chu/36705/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.