Thừa Ân trải qua bao nhiêu khó khăn gian khổ, vào sinh ra tử hôm nay mới được tận mắt chứng kiến kẻ đại thù, uất khí xông lên, lòng căm thù sục sôi ngùn ngụt. Chàng thét lên một tiếng kinh thiên động địa:
- Từ Đạt ! Ngươi đền mạng cho ta!
Thừa Ân hai mắt đỏ ngầu như mắt cọp lồng lên nhảy xổ vào Từ Đạt. Không ngờ Dư Hiểu Hoa đứng ở sau lưng chàng bất ngờ ra tay tập kích, Chu Ngọc Lan thấy vậy liền kêu lên :
- Lục đệ coi chừng phía sau !
Nhờ Ngọc Lan cảnh giác kịp thời, Thừa Ân liền lắc người tránh khỏi một chưởng của Dư Hiểu Hoa. Chàng tức giận quay lại nhìn bà ta, quát lên:
- Mụ muốn gì ?
Dư Hiểu Hoa mặt lạnh nhừ tiền đáp:
- Gã họ Từ ngươi không được giết. Năm xưa hắn nhẫn tám đẩy ta xuống Hàn Bích đầm, mối hận đó hôm nay phải từ tay ta thanh toán với hắn.
Từ Đạt nhếch môi cười khẩy:
- Dư Hiểu Hoa ! Mụ không chỉ xấu xí mà còn thô lỗ độc ác, lại không biết sinh con nối dõi cho ta. Thử hỏi, Từ Đạt ta đường đường một đấng anh hùng cái thế lẽ nào chấp nhận người vợ như mụ.
Dư Hiểu Hoa nghe Từ Đạt sỉ nhục mình trước bao nhiêu là người thì xấu hổ lại càng nổi giận thêm nữa. Mụ nghiến răng ken két, hai con mắt lồi ra, cất giọng the thé:
- Lão nương lấy mạng ngươi đây !
Mụ vừa muốn ra tay thì bỗng có bóng áo vàng lướt tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cam-son-chu/2848440/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.