Lại nói đến chuyện trong Nhân Huân dược thất, Thiên Y đại sư là người đầu tiên tỉnh lại, sau khi bật ngồi dậy thì bỗng nhiên lão cảm thấy trong ruột đau đớn vô cùng. Hiện tại trong dược thất không có người nào khác nhưng không biết từ lúc nào trong này đã kê thêm một chiếc bàn gỗ. Trên bàn có một chiếc đèn dầu tỏa sáng khắp dược thất, ngoài ra còn có một đồ hình đặt trên đó. Thiên Y đại sư liền bước đến xem, thì ra đồ hình này chỉ dẫn cách mở cửa ra ngoài cùng các lộ tuyến phải đi.
Thiên Y đại sư chưa kịp xem kỹ thì Phi Vân Tử, Bạch Trường Phiêu và Giang Hào cũng đều trước sau tỉnh lại. Lúc này mọi người nhìn nhau và quả nhiên phát hiện mình có rất nhiều thay đổi. Tuy nhiên, không ai nghĩ rằng qua bốn mươi chín ngày nằm trong dược thất mà không được ăn uống gì nên thân thể người nào cũng ốm đi khá nhiều, đồng thời khí sắc cũng có phần xanh xao hơn trước.
Phi Vân Tử thở dài rồi nói :
- Các vị có cảm thấy có dị dạng gì không?
Chưa một ai trả lời thì chợt nghe Bạch Trường Phiêu a lên một tiếng rồi quay người lướt đến một chiếc giường. Thì ra chàng đột nhiên nhớ đến sư muội Tiêu Hàn Nguyệt của mình. Nhưng chàng vừa đến bên chiếc giường thì bất giác sững người, thầm nghĩ :
“Kỳ quái, Tiêu Hàn Nguyệt vào dược thất trước bọn ta mấy ngày nhưng sao vẫn chưa tỉnh lại? Nàng đã ngủ quá bốn mươi chín ngày, không lẽ nàng đã chết?”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cac-mon/3006336/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.